0
Lượt đọc0
Theo dõi5
ChươngSau khi mẹ tôi chữa khỏi bệ/nh m/ù lòa cho cha tôi, ông bắt đầu kh/inh thường mẹ. Ông chê váy vải bình dị của bà, chê mái tóc bạc sớm, chê đôi tay thô ráp x/ấu xí. Khi phát hiện ông lén tr/ộm tiền của mẹ đi lầu xanh, tôi khóc òa chạy về mách mẹ. Mẹ tôi bình thản xoa đầu tôi, bảo tôi thu xếp hành lý. Hôm sau, cha tôi lăn từ giường xuống đất, vừa khóc vừa mò mẫm gọi tên mẹ. Còn mẹ tôi nắm tay tôi, rời đi mà không chút do dự. Cha tôi đã quên rằng - mẹ tôi có thể cho ông ánh sáng, cũng có khả năng khiến ông ấy tái m/ù.
Chương 8
Chương 7
Chương 6
Chương 9
Chương 8
Chương 7
Chương 9
Chương 9
Bình luận
Bình luận Facebook