0
Lượt đọc0
Theo dõi7
ChươngNăm lớp 12, hoa khôi Tống Ngữ Thi đùa cợt viết cho tôi một bức thư tình nhân danh Đoàn Trạch - cá m/ập khét tiếng của trường. Không ngờ sau khi biết chuyện, Đoàn Trạch thật sự đuổi theo tôi vì tức gi/ận. Chỉ mỗi tôi tin vào lý do vụng về rằng họ chỉ là bạn thân. Thế nhưng nhiều năm sau, hoa khôi lại hối h/ận. Cô ta nói: "Cô hiểu hắn được bằng một phần mười tôi không? Cô căn bản không hiểu thế nào là hợp nhau tựa tri kỷ." Tôi không nhịn được mà đay: "Thế sao hai người không đến với nhau?" Chỉ một câu đó, hoa khôi đã nhảy 🏢 t/ự s*t vào ngày cưới của chúng tôi. Từ đó Đoàn Trạch c/ăm th/ù tôi tận xươ/ng tủy. Đêm động phòng hoa chúc, hắn mở bình gas định kéo tôi xuống địa ngục chuộc tội. Tôi ch*t thảm trong biển lửa, còn hắn thì thoát thân qua cửa sổ khi lửa bùng lên. Tỉnh dậy lần nữa, tôi trở về buổi chiều hoa khôi nhét thư tình vào ngăn bàn.
Chương 11
Chương 6
Chương 16
Chương 15
Chương 6
Chương 7
Chương 7
Chương 10
Bình luận
Bình luận Facebook