0
Lượt đọc0
Theo dõi6
ChươngCậu ngốc tôi nhặt về dạo này cứ nhìn chằm chằm vào mông tôi.
Có lúc còn ôm ch/ặt tôi gọi: "Vợ ơi!"
Tôi không nhịn nổi đẩy ra: "Tao không phải vợ mày!"
Cậu ngốc sợ hãi, mắt ngân ngấn nước, hàng mi rung rung, khẽ nói đầy tủi thân: "Vợ..."
Lòng tôi chợt mềm: "Gọi đi gọi đi."
Dù sao hắn cũng chẳng hiểu gì.
Cho đến một tháng sau, tôi thấy thông báo tìm người của đại gia giới thượng lưu Bắc Kinh.
Chẳng phải giống hệt cậu ngốc nhà tôi sao?!
Đêm đó, người đàn ông đã hồi phục trí nhớ áp cằm lên bờ vai tôi.
Đồng thời phá vỡ khoảng cách một cách thong thả.
Giọng điệu vừa nguy hiểm vừa điềm nhiên: "Vợ ơi, bị em phát hiện rồi nhỉ..."
Chương 7
Chương 9
Chương 6
Chương 7
Chương 6
Chương 8
Chương 7
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook