0
Lượt đọc0
Theo dõi7
ChươngSau khi ngã cầu thang, tôi có được năng lực đọc suy nghĩ. Tuy nhiên, người tôi đọc được suy nghĩ lại không phải là ông chồng tổng tài lạnh lùng của mình. Mà là... trái tim của con chó nhà anh ta. Một giây trước, tổng tài ném bát xuống: "Canh do người giúp việc nấu, không thích uống thì đổ đi." Giây tiếp theo, trong tiếng chó sủa vang lên: "Biết nói tiếng người không hả? Rõ ràng là chính anh đã canh chừng bên nồi suốt ba tiếng đồng hồ! Đàn ông không có miệng lưỡi, đáng đời không có vợ!"
Bình luận
Bình luận Facebook