0
Lượt đọc0
Theo dõi11
ChươngSau khi xuyên việt, tôi nhặt được một người đàn ông bên bờ sông.
Để chữa thương cho hắn, ngày ngày tôi lên núi đốn củi, tay mài đến nỗi nổi đầy bóng m/áu.
Hắn áy náy nhìn đôi tay tôi, nói: "Về sau nhất định sẽ không phụ cô."
Sau này, hắn trở về kinh thành phục vị Thái tử, đúng hẹn đón tôi phong làm thứ phi, hết mực sủng ái.
Mọi người đều chê bai thân phận nông dân thô tục của tôi, lời lẽ vô cùng khó nghe, cung nữ khuyên tôi mách Thái tử trừng ph/ạt họ, tôi chỉ cười lặng thinh.
Cho đến một ngày, Thái tử xoa mặt tôi, giọng trầm đục:
Hắn nói: "Tiểu Tô, ta luôn cảm giác... cô đến kinh thành, không phải vì con người của ta."
Nụ cười trên mặt tôi khựng lại.
Ch*t ti/ệt.
Bị lộ rồi.
#Văn ngôn đoản thiên BE #Cổ đại #Xuyên không #BE
Chương 6
Chương 6
Chương 6
Chương 6
Chương 7
Chương 19
Chương 7
Chương 12
Bình luận
Bình luận Facebook