0
Lượt đọc0
Theo dõi13
Chương#Nỗi Lòng Khó Ng/uôi
Tôi có hai người bạn thuở nhỏ.
Lương Tử Diệu lạc quan, cởi mở, như mặt trời bé nhỏ.
Lương Phù Ngọc lạnh lùng, nghiêm khắc và xa cách.
Vì tính nhu nhược của tôi, vì họ từng là ánh sáng c/ứu rỗi tuổi thơ tôi.
Tôi tha thứ cho họ hết lần này đến lần khác, chỉ cần họ an ủi, tôi lại dịu lòng.
Nhưng tình bạn thơ ấu chẳng thể sánh bằng người mới xuất hiện, họ bênh vực cô gái đã b/ắt n/ạt tôi.
Tôi nghĩ, mình chẳng cần bạn bè làm gì nữa.
Về sau...
Mặt trời bé nhỏ ấy rơi xuống vũng bùn lầy.
Chàng trai từng luôn rạng rỡ giờ mặt lạnh như băng, tay nắm ch/ặt cây điện gi/ật thì thào:
"Em bỏ anh... chỉ vì thằng đó đúng không?"
Đóa hoa cao ngạo trên đỉnh núi bị kéo xuống bụi trần, cổ tay chi chít vết c/ắt, giọng nghẹn đầy nước mắt:
"Chúng ta... có thể trở lại như xưa không?"
Chương 6
Chương 10
Chương 6
Chương 7
Chương 6
Chương 8
Chương 8
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook