0
Lượt đọc0
Theo dõi11
ChươngVị hôn phu và anh trai ruột của tôi đã h/ận tôi suốt mười năm. Họ khăng khăng cho rằng tôi đã b/ắt n/ạt đóa hoa trắng bé nhỏ mà họ yêu thích. Trong tiệc đính hôn của tôi, họ trưng ra trước thiên hạ những chứng cứ phạm tội của tôi.
"Cô ấy là đồ rác rưởi chuyên b/ắt n/ạt bạn học!"
Trong đoạn video phát trực tiếp toàn cầu, Bạch Tiểu Hoa cười trong nước mắt:
"Em đã không trách chị ấy nữa rồi."
"Thuyền nhẹ vượt núi muôn trùng - mọi chuyện đã qua rồi."
Cô ta bỗng chốc nổi tiếng khắp thiên hạ.
Còn tôi phải hứng chịu ngàn lời nguyền rủa, bị kẻ cuồ/ng s/át h/ại tạt axit, trong tuyệt vọng đã kéo cô ta cùng xuống địa ngục.
Mở mắt lại, tôi trở về năm cuối cấp ba.
Bạch Tiểu Hoa vừa tự dội nước lên đầu mình vừa cười hỏi:
"Đã nghĩ ra cách xin lỗi tôi chưa?"
Tôi lập tức đi/ên cuồ/ng.
Túm tóc lôi cô ta vào nhà vệ sinh, ấn đầu xuống bồn cầu:
"Để chị dạy em thế nào mới gọi là b/ắt n/ạt thực sự."
"Miệng lưỡi dơ bẩn thế này, nhớ rửa sạch sẽ trước khi mách lẻo."
Chương 21
Chương 22
Chương 9
Chương 9
Chương 6
Chương 7
Chương 12
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook