0
Lượt đọc0
Theo dõi6
ChươngVì nhan sắc nổi trội,tôi bị b/án vào lầu xanh lớn nhất kinh thành. Ngày tôi ra mắt,Lục Hoài Chi - vốn luôn lạnh lùng kiềm chế - đã gọi nước ba lần. Hắn thỏa mãn vuốt ve lớp thịt mềm ở eo tôi: "Ngoan một chút,gia gia không dùng đồ người khác đã dùng. Hầu hạ tốt,gia gia sẽ đón em về phủ". Tôi gật đầu lia lịa,giả vờ khéo léo. Đợi đến khi lấy lại được khế thân,tôi lập tức cuốn gói chuồn mất. Năm năm sau,hắn cầm đ/ao xông vào phòng tân hôn của tôi. Đôi mắt đỏ ngầu,từng bước áp sát: "Đồ l/ừa đ/ảo! Chú rể của em chỉ có thể là ta".
Chương 8
Chương 9
Chương 6
Chương 8
Chương 7
Chương 6
Chương 8
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook