0
Lượt đọc0
Theo dõi9
ChươngTrên chuyến tàu về nhà vào kỳ nghỉ đông, chỉ vì bế đứa trẻ giúp người phụ nữ ngồi cùng ghế, tôi đã bị b/ắt c/óc vào vùng núi heo hút. Tôi trải qua mười ba ngày địa ngục trần gian, khi cơ thể đầy thương tích đã định buông xuôi đầu hàng số phận thì một người đàn ông tuấn tú đã mở cửa hầm.
Ánh mắt anh ấy chan chứa thiện ý nhìn tôi: "Đi với tôi, tôi sẽ đưa em thoát khỏi đây."
Tôi như ch*t đuối vớ được phao, vội nắm ch/ặt tay anh nhưng khi ngẩng đầu đã thấy sau lưng anh hiện lên vô số dòng bình luận:
"Thiên Thiên à, đừng tin hắn! Chính hắn đã đẩy em vào vòng lao lý!"
"Em gái đừng sợ, ở đây chúng ta có chị thông thạo dược lý, còn có cả thầy giáo tâm lý tội phạm, tất cả sẽ là hậu phương vững chắc cho em."
"Lòng lương thiện không thể bị vùi lấp dưới tội á/c, Thiên Thiên ơi, chúng tôi sẽ đưa em về nhà."
Tôi không dám tin vào mắt mình.
Cho đến khi thực sự dựa vào những người chị em ấy, tôi đã bước ra khỏi vùng núi đen tối này.
Chương 6
Chương 14
Chương 7
Chương 9
Chương 6
Chương 5
Chương 11
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook