0
Lượt đọc0
Theo dõi15
ChươngTôi phát hiện mình chỉ là một nhân vật phụ đ/ộc á/c. Tôi đã giam cầm Phó Vân Khanh bên cạnh, m/ù quá/ng tôn thờ hắn suốt ba năm trời. Chăm sóc hắn còn kỹ lưỡng hơn chăm sóc cha đẻ. Khi hắn nghèo khổ bệ/nh tật, tôi tưởng hắn chỉ là kẻ đáng thương lưu lạc thời lo/ạn. Nào ngờ hắn bỗng hóa thành thái tử nước địch quyền lực ngập trời. Con cáo bệ/nh tật ngày nào, hóa ra lại là sói đen đuôi lớn! Tôi muốn rút lui. Hắn siết ch/ặt tay tôi, đôi mắt đỏ ngầu: "Thẩm Trường Lạc, nàng dám vứt bỏ ta thử xem?"
Chương 10
Chương 15
Chương 7
Chương 7
Chương 8
Chương 7
Chương 7
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook