0
Lượt đọc0
Theo dõi19
ChươngNghe nói, vào cái ngày chiếu chỉ triệu tôi vào cung được ban xuống, Lạc Vương đã từ Dưỡng Cư Điện của hoàng đế, gào thét ầm ĩ đến tận Ninh Thọ Cung của Thái hậu. Hoàng đế là con nuôi của Thái hậu, còn Lạc Vương lại là đứa con ruột do chính bà sinh ra, nên hắn tưởng rằng mình nhất định sẽ thắng. Kết cục, hoàng đế tránh mặt không gặp, Thái hậu còn thẳng tay ném chén ngọc: "Nếu con còn dở trò đi/ên lo/ạn này, đừng trách ta đoạt mạng tiểu thư nhà họ Tiêu!" Lạc Vương mới chịu gục ngã tuyệt vọng. Vốn dĩ hắn là chàng thiếu niên rực rỡ nhất kinh thành, được hoàng huynh sủng ái, được mẫu hậu thiên vị, luôn phong lưu áo gấm ngựa xe, thần thái phóng khoáng. Giờ phút này hắn mới hiểu: Dẫu có như vậy, hắn vẫn không đấu lại được thiên ý. Hoàng huynh kia mới chính là ông trời. Hắn đã thua, và kéo theo cả đời tôi cũng đổ vỡ theo. Nhưng tôi vẫn biết ơn vì hắn đã dám tranh đấu cho tôi. Bởi suốt ba năm ròng, hình bóng ấy đã âm thầm đ/âm rễ trong tim tôi.
Chương 19
Chương 13
Chương 29
Chương 13
Chương 6
Chương 6
Chương 7
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook