0
Lượt đọc0
Theo dõi7
ChươngSau khi được gả cho Vương gia ngốc nghếch, tôi trở thành trò cười của cả kinh thành. Chàng ngốc ấy ngây thơ lương thiện, dễ bị b/ắt n/ạt. Tôi cũng làm tròn bổn phận của một Vương phi, ở bên cạnh che chở cho hắn. Cho đến khi chúng tôi bị ám sát... Một bóng người bên cạnh thoắt ẩn thoắt hiện, kẻ ám sát m/áu văng tung tóe. Trong lúc tôi đang ngơ ngẩn, hắn vẻ mặt uất ức cúi người lại gần: 'Đáng sợ quá, bản vương sợ lắm...' Khóe mắt tôi gi/ật giật: 'Còn giả vờ nữa không?'
Chương 10
Chương 13
Chương 9
Chương 7
Chương 7
Chương 8
Chương 6
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook