Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Tôi xuyên vào vai pháo hôi Beta trong truyện đam mỹ.
Nhưng lại dính phải th/uốc kích dục một cách oái oăm.
Còn bị nh/ốt chung phòng với công chính của truyện - đúng kiểu trai này trai kia không điện không nước.
Lý trí bảo tôi: Bạn bè không thể ngủ cùng.
Đặc biệt là khi đối phương là công chính của câu chuyện.
Thế mà ngay tích tắc sau, tôi đã bị siết ch/ặt trong vòng tay hắn.
"Định chạy đi đâu? Hắn có thể thỏa mãn em sao?"
Tôi nghiến răng: "Tôi chỉ là Beta thôi."
Hắn cúi xuống cắn mạnh vào tuyến thể trên cổ tôi.
"Ai bảo Beta không thể bị đ/á/nh dấu?"
1
Bạn bè tổ chức sinh nhật cho tôi, khi tôi vội vã đến nơi thì nghe thấy tiếng nói từ trong phòng.
"Thật ra Tống Tư Ngôn cũng tốt phết đấy."
Tay đang nắm ch/ặt tay nắm cửa khựng lại.
"Đẹp trai, gia thế khá, năng lực xuất chúng, quan trọng nhất là đối với cậu lại càng tốt hơn."
"Cái kiểu một lòng một dạ với cậu ấy, thời nay hiếm lắm."
Nghe vậy tôi càng không vội vào nữa.
Áp tai vào cửa, hai giây sau mới nghe thấy giọng Thẩm Thính Bạch.
"Cậu đừng nói bậy, bọn tôi chỉ là bạn thôi. Hơn nữa, bọn tôi không hợp nhau."
Trái tim treo ngược cuối cùng cũng ch*t hẳn.
Chưa kịp tiêu hóa nổi thất bại lần nữa, giọng nói khác vang lên.
"Cũng phải, dù sao cũng chỉ là Beta thôi mà."
Phải rồi.
Chỉ là Beta thôi.
Không có thể chất khỏe mạnh bẩm sinh của Alpha.
Cũng chẳng có sự mềm mại ngọt ngào của Omega.
Trên không bằng người, dưới cũng chẳng hơn ai.
Ngay cả việc kết hôn sắp đặt thông thường, nghe đến Beta là đã lắc đầu lia lịa.
Huống chi là Thẩm Thính Bạch được cưng chiều từ nhỏ.
Những Alpha theo đuổi anh ấy có thể xếp hàng đến tận nước Pháp.
Một thằng Beta như tôi có tư cách gì mà với tay hái đóa hoa trên núi cao ai cũng thèm khát ấy?
Cho dù tôi sẵn sàng dâng cả trái tim cho anh.
2
Đó là suy nghĩ của tôi trong hoàn cảnh bình thường.
Nhưng đời nào ngờ.
Cậu không thích Beta, hắn không thích Beta.
Các người đều không thích Beta, nhưng tôi lại thích Beta.
Là một người bình thường đã đọc toàn bộ cốt truyện.
Tôi thấm thía lợi ích của việc làm Beta.
Không cần kế thừa công ty - đã có anh trai Alpha gánh vác.
Không cần xuất hiện trong các cuộc hôn nhân sắp đặt - đã có em trai Omega lo liệu.
Đến cả đi theo cốt truyện cũng có hệ thống hỗ trợ.
Tôi chỉ việc y theo kịch bản đóng tốt vai pháo hôi Beta.
An toàn tính mạng đã có hệ thống đảm bảo.
Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là phải đi đúng điểm cốt truyện.
Tôi nhớ lại giọng máy móc vô cảm của hệ thống:
[Cốt truyện sụp đổ, lập tức xóa bỏ và khởi động lại thế giới.]
Mà đêm nay sẽ là điểm cốt truyện lớn cuối cùng của tôi.
Nguyên bản chủ nhân định kế hoạch giới thiệu người bạn từ nhỏ của mình cho Thẩm Thính Bạch.
Dù sao cũng là một đám công tử nhà giàu.
Không có gì khác ngoài mối qu/an h/ệ và tài nguyên chất đống.
Đằng nào cũng không dùng đến, chi bằng rải đường cho Thẩm Thính Bạch.
Nhưng tâm trạng vui vẻ vốn có đã rơi xuống đáy sau khi nghe những lời lúc nãy.
Dưới sự áp lực của việc gia tộc "không coi trọng", tình cảm phai nhạt và những gì bản thân cho là "kỳ thị".
Nguyên chủ nhân đã hắc hóa thành công.
Và lên kế hoạch cho th/uốc vào Thẩm Thính Bạch, cưỡng ép đối phương.
Nào ngờ tất cả bị Giang Duật - thanh mai trúc mã, cũng là công chính của nguyên tác - phá hoại.
Một đêm xuân tình lại biến thành chuyện của Thẩm Thính Bạch và Giang Duật.
Nguyên chủ nhân không chịu nổi đả kích này, c/ắt đ/ứt hoàn toàn với công chính.
Thỉnh thoảng lại nhảy ra gây rối, đặt chướng ngại.
Cuối cùng nhận kết cục bị mọi người phản bội, ném xuống biển cho cá rỉa xươ/ng.
Nhiệm vụ tối nay của tôi chủ yếu có hai.
Thứ nhất, giới thiệu Giang Duật và Thẩm Thính Bạch quen biết nhau.
Thứ hai, cho th/uốc vào Thẩm Thính Bạch.
[Sau đó tôi có thể công thành thân thoái, nằm dài hưởng thụ rồi đúng không?]
Tôi không yên tâm hỏi lại hệ thống.
[Đúng vậy thưa chủ nhân. Sau này chỉ cần ngài xuất hiện ở các điểm cốt truyện làm bối cảnh hoặc đợi bị t/át vào mặt là được.]
Tôi hài lòng gật đầu.
Bị t/át vào mặt không thành vấn đề.
Miễn là không cần động n/ão làm việc x/ấu là được.
Tôi dậm chân mạnh mấy cái, tạo hiệu ứng có người đang đến.
Bên trong lập tức im ắng.
Tôi đẩy cửa bước vào.
"Surprise!"
Pháo hoa pháo giấy cùng bung nở, người tôi lập tức dính đầy màu sắc.
Nghe xong một tràng lời chúc, mãi sau tôi mới có dịp len đến bên Thẩm Thính Bạch.
"Kiểu tóc tôi vất vả làm mãi, chưa kịp cho cậu xem nữa."
Thẩm Thính Bạch nghe vậy bật cười: "Thấy từ lâu rồi. Gương mặt điển trai của công tử nhà họ Tống, muốn không để ý cũng khó."
Hí hí.
Bị Bạch Bạch khen rồi.
Từ đáy lòng trào lên niềm vui, khóe miệng cố nén cũng không xuể.
Đang lúc vui vẻ hòa thuận, tôi chợt cảm nhận một ánh mắt.
Đăm đăm, lạnh băng.
Như chó sói săn mồi.
Quét sạch mọi chướng ngại, rồi nuốt chửng con mồi ngon lành.
Tôi vô thức run lên.
Theo trực giác nhìn lại thì đúng lúc chạm mắt Giang Duật.
Tôi bật cười hiểu ý.
Đây chính là sự hấp dẫn định mệnh giữa Alpha và Omega sao?
Liếc nhìn Thẩm Thính Bạch bên cạnh.
Mặt đỏ như gấc.
Thân thể cũng run nhè nhẹ.
Độ tương hợp 95%.
Tôi nhớ lại lần đầu hệ thống giải thích.
"Độ tương hợp 95%, nghĩa là hai người chỉ cần đứng giữa đám đông, đã đỏ mặt tim đ/ập, muốn lên giường với đối phương."
Lúc đó tôi còn chê cười.
Không ngờ.
Chà chà.
Nghĩ đến đây tự nhiên thấy chua xót lạ.
Quen biết Giang Duật từ nhỏ đến lớn chưa thấy hắn để ý mình như vậy.
Quả nhiên.
Tình yêu mà.
3
Cảm khái thì cảm khái, cốt truyện vẫn phải đi tiếp.
Nhìn thấy Giang Duật, mắt tôi sáng lên, kéo Thẩm Thính Bạch về phía hắn.
Xung quanh hắn trống một khoảng lớn, đúng là tiện cho tôi.
Đè Thẩm Thính Bạch ngồi xuống sofa, một tay tôi kéo Thẩm Thính Bạch, tay kia ôm vai Giang Duật.
"Nào nào, tôi giới thiệu chút."
"Đây là Giang Duật, bạn chí cốt từ nhỏ của tôi."
"Đây là Thẩm Thính Bạch, bạn..."
"Bạn của tôi."
Nói xong tôi liên tục đòi công lao với hệ thống trong lòng.
[Thấy chưa! Hỏi cậu xem có tuyệt không!
Ánh mắt tơ tưởng ấy, muốn nói lại không thể nói ra.
Chữ nào chẳng nhắc tôi yêu hắn, câu nào chẳng là tôi yêu hắn.]
Hệ thống ậm ừ qua loa, nhưng không ảnh hưởng hứng thú của tôi.
Mải mê tự đắc về diễn xuất, tôi không để ý tay Giang Duật đã đặt lên eo tôi lúc nào.
Cánh tay rắn chắc từ từ ôm tôi vào lòng.
Khi tỉnh lại, tôi chỉ thấy đôi mắt đỏ ngầu của Thẩm Thính Bạch.
Chương 7
Chương 10
Chương 7
Chương 7
Chương 7
Chương 8
Chương 7
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook