Tát tặng gã trai hư, hôm nay tôi cũng dùng thực lực quất bay kẻ tiểu tam.

Tôi quay người đến chỗ trọng tài ký tên x/á/c nhận thành tích. Phía sau văng vẳng tiếng Khổng Duy Kiều nức nở kìm nén cùng lời an ủi của Trần Cảnh Hiên. Thật buồn nôn gấp bội.

Buổi chiều ở nội dung tiếp sức 4x100m, tôi chạy chặng cuối. Ba người trước của lớp tôi dẫn đầu, khi tôi nhận gậy đã bỏ xa vị trí thứ hai năm sáu mét. Tôi lao về đích, không chút bất ngờ khi giành huy chương vàng.

Trên bục trao giải, ba tấm huy chương vàng lấp lánh trên cổ, tôi đứng ở vị trí cao nhất. Loa phát thanh vang lên: "Hạng Ngữ Mạt lớp 12/1 - Vô địch 400m nữ, vô địch nhảy cao, vô địch tiếp sức 4x100m!" Tiếng vỗ tay như sấm dậy.

Tôi nhìn xuống khán đài. Trần Cảnh Hiên đứng ở rìa đám đông, ngước nhìn tôi với ánh mắt phức tạp. Khổng Duy Kiều ngồi trên ghế nghỉ bên cạnh hắn, chân vẫn quấn băng như buổi sáng. Cô ta cũng đang nhìn tôi, nhưng ánh mắt không còn vẻ ngây thơ giả tạo mà lộ rõ sự gh/en tị và h/ận th/ù. Tôi mỉm cười với cô ta, giơ cao huy chương. Cô ta quay mặt đi.

15.

Khi bước xuống bục trao giải, Phương Uyên lao tới ôm chầm lấy tôi: "Ba vàng luôn! Chị đỉnh quá! Có phá kỷ lục trường không?"

"400m phá rồi." Tôi đưa huy chương cho cô ấy, "Cầm hộ tôi, nặng lắm."

"Chân con Khổng Duy Kiều thật sự không sao hả?"

"Làm gì có chuyện. Chiều nay cô ta còn đi mang nước cho Trần Cảnh Hiên, bước đi vững vàng lắm."

Phương Uyên đảo mắt: "Rốt cuộc cô ta muốn gì?"

"Muốn Trần Cảnh Hiên xót thương, muốn mọi người đồng cảm, muốn chứng minh dù thua cuộc nhưng được lòng người. Trẻ con."

"Còn Trần Cảnh Hiên..."

"Hết th/uốc chữa rồi." Tôi nhìn ra xa, Trần Cảnh Hiên đang quỳ trước mặt Khổng Duy Kiều chỉnh lại băng gạc trên chân cô ta, "Hắn muốn sống trong dối trá, thì cứ để hắn sống."

Đang nói chuyện, giáo viên thể dục đi tới: "Hạng Ngữ Mạt, tháng sau có hội thao thành phố, em đi thay mặt trường nhé?"

"Xem lịch hẹn ạ. Kỳ thi tỉnh sắp đến, có thể trùng."

"Được, em ưu tiên thi đấu đi." Thầy vỗ vai tôi, "Hôm nay biểu hiện rất tốt, có tố chất của vận động viên chuyên nghiệp đấy."

Thầy đi rồi, Phương Uyên hích vai tôi: "Thật đấy, cú nhảy cuối cùng của cậu lúc nhảy cao hôm nay ngầu lòi. Nhiều thằng đang dò hỏi về cậu lắm."

"Không hứng thú. Giờ tôi chỉ quan tâm hai việc: giải nhất kỳ thi tỉnh và đuổi cổ Khổng Duy Kiều."

"Nhắc đến kỳ thi tỉnh..." Phương Uyên hạ giọng, "Tớ dò được rồi, điểm thi ở trường THPT Thực Nghiệm, phủ sóng chặn toàn bộ, giám thị điều từ trường khác đến, siêu nghiêm."

"Cô ta không thể mang điện thoại vào, cũng không tra được đáp án."

"Nhưng cậu chắc cô ta sẽ gian lận?"

"Chắc chắn. Trình độ vật lý của cô ta khó lòng qua được điểm liệt, dám đăng ký thi là muốn đ/á/nh cược thôi. Thắng thì được tuyển thẳng, thua cũng có thành tích thi đấu để giữ vững hình tượng học giả."

"Thế cậu bắt thóp kiểu gì?"

"Chờ." Tôi nhìn sang phía bên kia sân, Khổng Duy Kiều đang tựa vào vai Trần Cảnh Hiên thì thầm điều gì đó, "Chờ chính cô ta tự trao vũ khí vào tay chúng ta."

Hội thao kết thúc, đám đông tản đi. Tôi xách cặp ra cổng trường, Trần Cảnh Hiên đột nhiên đuổi theo từ phía sau.

"Mạt Mạt."

Tôi dừng bước, không quay đầu: "Có việc gì?"

"Chúc mừng hôm nay..." Giọng hắn khô khốc, "Ba huy chương vàng, đỉnh lắm."

"Cảm ơn."

Im lặng vài giây, hắn nói: "Chân Kiều Kiều thực ra không sao, cô ấy nói không muốn làm em x/ấu hổ nên..."

Tôi quay người nhìn thẳng vào hắn: "Trần Cảnh Hiên, anh tin không?"

Hắn sững người.

"Anh tin cô ta thật sự đ/au chân, hay tin cô ta thua không đỗ đạt nên giả vờ tội nghiệp?" Tôi bước tới một bước, "Trả lời tôi đi, bằng nhận định thật của anh, đừng dùng mấy câu dỗ dành cô ta."

Hắn mở miệng nhưng không phát ra âm thanh.

"Không trả lời được? Vì anh biết cô ta đang giả vờ, nhưng anh chọn tiếp tục diễn cùng cô ta. Tại sao? Vì cô ta cần anh? Vì cô ta khiến anh cảm thấy mình được cần đến?"

Mặt Trần Cảnh Hiên tái mét.

"Trước đây tôi cũng tưởng anh cần được bảo vệ. Nhưng giờ tôi biết rồi, anh cần có người để phụ thuộc, để tâng bốc, để cảm thấy mình quan trọng. Khổng Duy Kiều cho anh cảm giác đó, nên anh sẵn sàng làm ngơ."

"Không phải vậy..." Giọng hắn r/un r/ẩy.

"Là hay không, anh tự biết." Tôi quay lưng, "À mà này, chúc anh thi tỉnh may mắn. Nếu anh còn được vào phòng thi."

"Ý cậu là sao?"

Tôi không trả lời, bước đến chiếc xe đang đợi trước cổng trường.

16.

Xe rời khỏi trường, trong gương chiếu hậu vẫn thấy Trần Cảnh Hiên đứng nguyên tại chỗ. Tôi thu tầm mắt, lấy điện thoại nhắn cho Phương Uyên:

『Giúp tớ điều tra xem Khổng Duy Kiều có m/ua thiết bị đặc biệt gì không.』

『Ý cậu là dụng cụ gian lận hả?』

『Ừ. Cô ta không ngồi yên chờ ch*t đâu.』

Phương Uyên nhanh chóng trả lời: 『Rõ. Chị em mình, cậu định cho cô ta đò/n trời giáng này à?』

『Không phải đò/n trời giáng. Là để cô ta tự nhảy vào hố, vĩnh viễn không trèo lên được.』

Ngoài cửa sổ, hoàng hôn phủ vàng lên phố phường. Trước ngày thi tỉnh một hôm, điện thoại của Phương Uyên kéo tôi ra khỏi biển đề.

"Cậu ơi, tin bùng n/ổ đây!" Giọng cô ấy khẽ nhưng không giấu nổi phấn khích, "Tớ kiểm tra hậu trường diễn đàn trường rồi, cái bài đăng nặc danh bôi x/ấu cậu, địa chỉ IP khớp với wifi công cộng khu nhà Khổng Duy Kiều."

"Thời gian đăng đúng ba phút sau khi cô ta tạo nick phụ. Cô ta lười đến mức không thèm đổi tài khoản, dùng thẳng điện thoại mà đăng."

"Lấy được thông tin chính x/á/c thiết bị đăng nhập không?"

"Được. Tớ hack... à không, tớ thu thập hợp pháp được cả mã IMEI và model điện thoại, khớp y thiết bị đăng bài." Phương Uyên ho giả bộ, "Với lại, mấy thiết bị đặc biệt cậu bảo tớ tìm cũng có manh mối rồi."

"Nói."

"Tuần trước Khổng Duy Kiều đến phố điện tử, m/ua một cặp kính thông minh." Phương Uyên gửi ảnh chụp camera an ninh dù mờ nhưng nhận rõ mặt nghiêng Khổng Duy Kiều, "Nhân viên nói cô ta hỏi có tính năng hỗ trợ thi cử không, người trong nghề hiểu ngay."

Tôi phóng to ảnh, logo trên hộp kính thuộc thương hiệu "công nghệ học tập" mới nổi. Khẩu hiệu quảng cáo trên trang chủ: "Hỗ trợ thi cử tàng hình, chắp cánh ước mơ". Khéo đ/á/nh bóng thật.

"Cô ta còn m/ua gì nữa?"

"Tai nghe siêu nhỏ cỡ hạt gạo, loại dính từ tính, quảng cáo chống chặn sóng." Phương Uyên gửi thêm vài ảnh chụp lịch sử giao dịch, "Dùng tài khoản Alipay của mẹ cô ta, ghi chú là tài liệu học tập."

Tôi lưu tất cả ảnh: "Mấy giờ thi ngày mai?"

"Chín giờ sáng, phòng thi số 3 trường Thực Nghiệm. Cậu phòng số 2, cách cô ta một phòng." Phương Uyên nói, "Tớ đã vô tình tiết lộ với giám thị rồi, năm nay có lắm dụng cụ gian lận kiểu mới, các thầy cô đều đề cao cảnh giác rồi."

Danh sách chương

5 chương
16/12/2025 10:26
0
16/12/2025 10:26
0
17/12/2025 08:19
0
17/12/2025 08:17
0
17/12/2025 08:15
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận
Báo chương xấu