Beta huấn luyện Hải Vương

Beta huấn luyện Hải Vương

Chương 3

17/12/2025 09:49

「Gì cơ?」

Trình Cù liếc mắt về phía tôi: "Em đi bảo anh bác sĩ vừa khám cho em đồng ý đi ăn tối với anh ngày mai đi. Nếu anh ấy chịu, không những anh chu cấp đủ tiền sinh hoạt, mà nếu em thi đứng top 10 toàn khối, anh còn thưởng thêm cho em nữa."

Cậu bé ngập ngừng nhìn tôi, được ánh mắt khích lệ của Trình Cù tiếp sức, cậu kéo ch/ặt chiếc áo khoác đang khoác ngoài rồi bước từng bước nhỏ về phía tôi. Giọng nhỏ nhẹ đầy hi vọng: "Anh... anh đồng ý đi ăn với anh kia vào ngày mai được không ạ?"

Tôi: "..."

7

Cuối cùng tôi vẫn gật đầu đồng ý.

Trình Cù lập tức vui như được mùa, lập tức đặt ngay giờ giấc và địa điểm cho bữa tối hôm sau, còn hứa sẽ đến đón tôi tan làm.

Nhìn ánh mắt long lanh đầy mong đợi của cậu bé, tôi thực sự không nỡ từ chối.

Xe c/ứu thương đến nhanh chóng. May mắn thay, sau khi kiểm tra kỹ lưỡng, cơ thể cậu bé không có vấn đề gì nghiêm trọng. Chi phí khám chữa bệ/nh cũng được Trình Cù bao trọn gói.

Anh ta một mạch gọi điện sắp xếp mọi khoản phí cho cậu bé xong xuôi, rồi phẩy tóc sang một bên với vẻ đắc ý: "Sáu giờ chiều mai anh sẽ đến bệ/nh viện đón em."

Rồi tự cho là ngầu khi ném cho tôi một cái nháy mắt đầy tán tỉnh.

Tôi lại một lần nữa không thốt nên lời. Thật sự là nhìn mà phát ngán.

...

Sáu giờ chiều hôm sau, anh ta đúng giờ xuất hiện trước cổng bệ/nh viện của tôi.

Nhưng đi cùng anh ta còn có một omega da trắng mịn, trông khá yếu ớt và mảnh mai.

Hai người đứng dưới gốc cây. Mối qu/an h/ệ giữa họ có vẻ không đơn giản, đặc biệt là biểu cảm kích động của omega kia.

Đây là... n/ợ tình? Vậy thì tốt nhất tôi nên tránh đi cho xong.

Đang định quay vào thì bất ngờ bị Trình Cù gọi gi/ật lại.

"Tống Dật!"

Chưa kịp bước thêm hai bước, tôi đã bị Trình Cù kéo tới trước mặt omega kia.

"Giới thiệu nhé, đây là hôn phu của anh - Tống Dật. Nhà hai bên đã đồng ý hết rồi đấy. Vậy nên đừng trách anh vừa nãy thái độ không tốt, người đã có gia đình phải biết giữ khoảng cách mà."

"À, đúng lúc em đang ở đây, em giúp anh giải thích với người yêu anh chút. Anh vốn luôn giữ mình trong sạch, chưa từng đụng chạm gì đến em, cũng chẳng bao nuôi em đúng không?"

Thái dương tôi gi/ật giật.

"... Trình Cù, từ bao giờ tôi thành người yêu anh? Với lại, nhà tôi khi nào đồng ý..."

"Trước khi gặp mặt đã đồng ý rồi mà." Trình Cù cúi sát tai tôi thì thầm, "Không đồng ý thì sao sắp xếp cho chúng ta xem mắt hả?"

...

Tôi đành ngậm tăm. Omega kia mặt mày ngượng ngùng, cúi gằm mặt vội vàng giải thích: "Chào anh Tống, những chuyện kia đúng là tin đồn thất thiệt. Anh Trình và chúng em không có qu/an h/ệ gì đâu ạ. Anh ấy chỉ thường giúp đỡ mọi người, là một người tốt thôi."

Ừm, thẻ người tốt phát ra rồi đấy. Tôi liếc nhìn Trình Cù. Anh ta đứng bên cạnh vẻ đắc ý tự mãn, khuôn mặt như đang giương cao biểu ngữ "Anh đã bảo mà, anh trong sạch như tuyết giữa trời hè".

Tôi thu hồi ánh mắt, nhìn omega trước mặt: "Em tìm anh Trình có việc gì sao? Nếu cần thì hai người cứ nói chuyện đi, tôi..."

"Nói gì mà nói? Có chuyện gì không thể nói trước mặt em được?"

Trình Cù kéo phắt tôi định bỏ đi trở lại: "À, nhà em ấy khó khăn, trước anh có giúp đỡ miễn phí một lần. Nhưng mẹ em ấy cần thêm chi phí điều trị tiếp, nên em ấy đến mượn tiền anh. Em xem có nên cho mượn không?"

Tôi ngớ người: "Người ta mượn tiền anh, sao lại hỏi tôi?"

"Sao lại không hỏi? Sau này quyền quản lý tài chính trong nhà đương nhiên là do em nắm. Anh phải cho em làm quen dần chứ."

Cảm ơn nhé, tôi không hứng thú đâu. Omega thấy vậy lập tức hướng ánh mắt mong chờ về phía tôi, cúi người 90 độ hành lễ thật sâu.

"Anh Tống, em thực sự hết cách mới phải đến đây. Nhất định em sẽ trả lại số tiền này sớm nhất có thể, bao gồm cả khoản anh Trình giúp em lần trước, em sẽ trả cả vốn lẫn lãi đầy đủ."

"Xin hai anh thương tình!"

Tôi đảo mắt nhìn omega g/ầy gò trước mặt. Ánh mắt thành khẩn, không giả dối chút nào.

Có lẽ, Trình Cù không phải kẻ phong lưu như lời đồn đại. Có khi anh ta chỉ là một chiếc "máy lạnh trung tâm" tốt bụng. Phiên bản đẹp trai hơn người thường.

"Chuyện này anh tự quyết định đi, nên giúp thì cứ giúp."

Trình Cù cười hì hì: "Người yêu anh đã đồng ý rồi đấy, em không cảm ơn anh ấy đi?"

Omega lập tức cảm tạ không ngừng, suýt nữa quỳ sụp xuống đường. Tôi vội đỡ cậu ta dậy, nhất quyết nói không liên quan gì đến mình. Nhưng cậu ta vẫn không ngừng cảm ơn, còn hứa sẽ trả hết cả hai khoản tiền trước ngày chúng tôi kết hôn.

Tôi đang định giải thích thì Trình Cù lại bên cạnh không ngừng nói mấy lời tầm phào: "Được rồi được rồi, yên tâm đi, đám cưới nhất định mời em đến dự."

Cho đến khi tôi giẫm mạnh lên ngón chân anh ta, Trình Cù mới ôm chân im bặt.

Omega kia đi rồi, tôi nhìn Trình Cù với ánh mắt phức tạp.

"Sao thế? Nhìn anh như vậy, bị thần thái đẹp trai của anh hút h/ồn rồi à?"

"Không có gì, chỉ là không ngờ anh lại là một nhà từ thiện."

Dù là giúp đỡ đứa trẻ bước đường cùng hôm qua, hay omega có mẹ bệ/nh nặng hôm nay. Trình Cù bất ngờ lại là một người... khá ổn.

Anh ta có chút do dự: "Cho anh hỏi không biết câu 'nhà từ thiện' của em, là khen hay chê đấy?"

Tôi mỉm cười hiểu ý, vỗ vai anh ta: "Tự cảm nhận đi."

8

...

Kể từ bữa tối hôm đó, Trình Cù ngày càng trở nên khó đỡ. Dù từ đầu anh ta đã rất dị hợm rồi.

Như thể bữa đó là tiệc đính hôn, ăn xong bước tiếp theo sẽ là kết hôn vậy.

Anh ta không chỉ công khai tuyên bố mình sắp "lên đời" thành người có gia đình, mà thậm chí khi nói chuyện với tôi còn thỉnh thoảng buột miệng mấy từ "bảo bối", "thân yêu".

Nghe mà nổi hết da gà.

Dù mỗi lần tôi đều lập tức ngăn cản, anh ta cũng gật đầu hứa lần sau không gọi nữa.

Nhưng kết quả luôn là quay đầu lại quên sạch.

Thậm chí có lần anh ta lỡ miệng lúc đang ở bệ/nh viện, bị đồng nghiệp của tôi nghe thấy.

Dù tôi có giải thích thế nào, đồng nghiệp cũng chỉ cười cười đầy bí ẩn: "Hiểu, tôi hiểu mà, thú vui của mấy anh em mình mà".

Rồi ngày hôm sau tin tôi và Trình Cù đang hẹn hò đã lan khắp cả tầng.

Lúc này tôi mới thấm thía câu "dập tin đồn chạy mòn dép".

Tôi: "..."

Thôi kệ họ nghĩ gì thì nghĩ. Mệt mỏi thật.

Hôm nay tan làm, Trình Cù lại như cái máy đúng giờ nằm phục trước cổng viện.

Tôi chưa kịp há miệng, anh ta đã nhanh chân chặn họng: "Đừng vội từ chối anh đã. Anh nghe nói xe em đang đi bảo dưỡng, giờ em không có xe đi lại."

"Dù sao em đi taxi cũng đi, đi xe anh cũng là đi. Sắp có bão rồi đấy, cho anh cơ hội được đưa đón em đi mà."

Danh sách chương

5 chương
16/12/2025 10:48
0
16/12/2025 10:48
0
17/12/2025 09:49
0
17/12/2025 09:46
0
17/12/2025 09:44
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận
Báo chương xấu