Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Chương 24
- Tổng Giám Đốc Tạ, sáng bảy giờ, em sẽ mang đồ vest đã ủi đến. Bảy rưỡi là bữa sáng. Tám giờ...
- Nghe đây.
Anh đột ngột c/ắt lời tôi.
Tôi gi/ật b/ắn người, suýt làm rơi con chuột.
Ngẩng đầu nhìn anh.
Tạ Nghiễm đứng giữa ánh bình minh trước cửa kính văn phòng, ánh mắt xuyên thẳng vào tôi:
- Vất vả rồi... Cảm ơn.
Chương 25
Dự án Giang Thành Nhất Hiệu thành công vang dội.
Trong bữa tiệc ăn mừng, ai nấy đều đồn đại rằng thưởng Tết của nhóm dự án ít nhất sáu tháng lương, thậm chí có thể lên tới mười hai tháng.
Dù mới vào công ty không lâu, tôi cũng hy vọng được nhận một hai tháng.
Nhưng chưa kịp vui mừng, tôi đã bị giao thêm một nhiệm vụ nặng nề.
Cuối năm cận kề, cộng thêm dịp mừng thọ bà nội Tạ Nghiễm tròn tám mươi tuổi, việc chuẩn bị quà cáp đều đổ dồn lên đầu tôi.
Những món quà khác không khó m/ua, Hứa Minh đã đưa danh sách.
Nhưng có vài thứ... rất nan giải.
Như cái tên được đ/á/nh dấu sao nổi bật chiếm nguyên một trang giấy.
Hứa Minh thấy tôi chăm chú nhìn trang đó, khẽ nhắc nhở:
- Trong số này... rất có thể sẽ xuất hiện một vị phu nhân tương lai của Tổng Giám Đốc Tạ.
Anh ta dừng lại, hạ giọng:
- Ý Tổng là quà càng đắt càng tốt, nhưng không được để đối phương hiểu lầm anh có ý gì khác, hiểu chứ?
Tôi gật đầu.
Tôi hiểu, trang này chính là "hồ cá" của Tạ Nghiễm.
Trước khi quyết định ai là "cá chép vượt vũ môn", phải giữ thế cân bằng, mồi phải đủ ngon.
Nhưng tuyệt đối không để cá cắn câu quá ch/ặt.
Không chủ động, không từ chối, không hứa hẹn, không chịu trách nhiệm.
Hứa Minh thấy tôi trầm ngâm, lại bổ sung:
- Nhưng các bậc trưởng bối nhà họ Tạ chắc chắn không hài lòng, nên vẫn phải cân nhắc kẻo chúng ta tự chuốc khó vào thân.
Tôi suy nghĩ, khoanh tròn một mẫu trên iPad.
- Hay là tặng hộp quà giới hạn dịp lễ của Montblanc?
Bút Montblanc có thể dùng viết thư tình, cũng có thể ký hợp đồng.
Tùy vào cách đối phương diễn giải.
Hứa Minh giơ ngón cái:
- Ý này được đấy. Nhưng liên quan đến hôn nhân liên minh, tốt nhất nên xin ý kiến Tổng.
Chương 26
- Em chọn cái này?
Tạ Nghiễm tiếp nhận danh sách, đầu tiên xem ngay trang có đ/á/nh dấu sao.
- Vâng.
Tôi giữ nụ cười xã giao, "Tổng Giám Đốc, có vấn đề gì sao ạ?"
Anh nhìn tôi, không nói.
Một lúc sau, Tạ Nghiễm cúi mắt, giọng không lộ cảm xúc:
- Không, cứ thế tiến hành đi.
- Vâng ạ.
Tôi tiếp tục báo cáo, "Ngoài ra, lễ vật mừng thọ bà nội ngài, tượng ngọc Phật đã đặt trước đang trên đường vận chuyển. Nhưng..."
Tay Tạ Nghiễm lật hồ sơ khựng lại.
- Nhưng sao?
- Em xem tài liệu thấy bà nội ngài hình như rất thích nghệ thuật Bình Đàm (hát kể đàn nguyệt đặc trưng Tô Châu)?
- Ừ, bà là nghệ sĩ nghiệp dư, đam mê lắm.
- Vì vậy, em nhờ người đến tay chơi đồ cổ ở Tô Châu tìm được một bộ đĩa than từ thời Dân Quốc.
Tôi quan sát sắc mặt anh, "Trong đó có vài đoạn là bản đ/ộc nhất từng được thu âm riêng."
Thấy Tạ Nghiễm tỏ vẻ hài lòng, tôi mạnh dạn nói thêm:
- Em còn thử liên hệ với nghệ nhân Bình Đàm đã giải nghệ lâu năm - cô Thẩm Ký Bạch. Không biết có mời được cô ấy đến biểu diễn trong tiệc mừng thọ không..."
Giọng tôi nhỏ dần.
Gia tộc họ Tạ thuộc hàng đại gia, không biết có hợp quy củ không, hay sẽ bị cho là tiểu gia tử khí.
- Nếu không phù hợp thì..."
- Nhà tôi không nhiều quy tắc thế.
Tạ Nghiễm dường như đoán được suy nghĩ của tôi.
Anh dừng lại, nói thêm:
- Em khá tâm lý đấy. Tiền không thành vấn đề, dùng thẻ công ty, thiếu thì tìm tôi.
- Vâng, em sẽ xử lý ngay.
- Khoan đã.
Chương 27
Tôi vừa định quay đi, Tạ Nghiễm bất ngờ gọi gi/ật lại.
Đầu ngón tay anh xoa nhẹ thân bút:
- Phần Bình Đàm... tính vào phần của em.
- Tính phần em ạ?
- Ừ.
Anh nhìn tôi, "Đến lúc đó, em đi cùng tôi... tính là tăng ca."
- ...Vâng ạ.
Ra khỏi phòng, Hứa Minh liếc mắt hỏi thăm kết quả.
Tôi lắc đầu, thở dài:
- Quả nhiên gia tộc giàu sang lâu đời vẫn chuộng sự bảo thủ.
Những ý tưởng màu mè của tôi, rốt cuộc Tạ Nghiễm vẫn thấy không đủ đẳng cấp, không xứng làm quà chính thức của người thừa kế tập đoàn.
Nhưng có lẽ thấy tôi dụng tâm, anh không nỡ dập tắt nhiệt tình nhân viên, đành nói "tính phần em".
Tôi mà tặng quà bà cụ Tạ?
Tôi là thứ gì mà dám.
Chương 28
Mấy ngày nay, tôi làm việc tại cửa hàng hiệu sang.
Theo danh sách m/ua quà cho Tạ Nghiễm.
Điểm dừng cuối cùng là Montblanc.
Vào cửa báo tên Tạ Nghiễm, quản lý cửa hàng lập tức nghênh đón:
- Cô Giang, mời sang phòng VIP nghỉ ngơi chút ạ.
Bình thường tôi không ngại tận hưởng dịch vụ chiều chuộng của hãng xa xỉ.
Nhưng mấy ngày m/ua sắm liên tục khiến tôi chỉ muốn kết thúc nhanh.
Quản lý tinh ý, đổi giọng ngay:
- Nếu cô bận, chúng tôi không dám làm phiền. Hàng đã chuẩn bị đủ, cô xem nên để hai xe của cửa hàng theo xe cô chở về hay...
Tôi gi/ật mình, tưởng nghe nhầm:
- Hai xe?
- Vâng. Hộp quà này kích thước khá lớn. Vả lại... Tổng Giám Đốc Tạ hình như rất thích mẫu này, đã đặt hết toàn bộ tồn kho khu vực Trung Quốc.
Trời ạ.
Tạ Nghiễm đúng là đều chia đều tưới mát.
Đủ tổ chức giải "Cúp Tạ" thi viết chữ đẹp rồi.
Nhưng số hộp quà này mà chở về công ty, chắc chắn sẽ tắc nghẽn đến cửa phòng quà tặng.
- Xin đợi chút, em x/á/c nhận với Tổng Giám Đốc.
Tôi xem lịch trình, gọi cho Tạ Nghiễm.
Chương 29
Chuông chỉ vang lên một tiếng, đầu dây bên kia đã bắt máy.
Phía sau dường như có người đang báo cáo.
Lạ nhỉ, nửa tiếng này lẽ ra anh rảnh mà...
- Xin lỗi đã làm phiền Tổng Giám Đốc...
Tôi vội định cúp máy.
- Khoan đã.
Giọng Tạ Nghiễm trầm xuống, ngay sau đó tôi nghe anh nói:
- Tạm dừng ở đây đi.
Xung quanh lập tức yên ắng.
Anh như áp điện thoại gần hơn:
- Có việc gì?
- Thưa Tổng, hộp quà Montblanc đã chuẩn bị xong, nhưng... kích thước hơi lớn. Có nên giao cho mấy vị tiểu thư kia theo danh sách hôm nay không ạ?
Đầu dây bên kia im lặng ngắn.
Tôi nắm ch/ặt điện thoại, không hiểu sao hơi căng thẳng.
- Không cần.
Vài giây sau, giọng Tạ Nghiễm vang lên, "Để bên hãng, tôi sẽ tự sắp xếp."
Lòng tôi chùng xuống.
Tôi đang nghĩ gì vậy? Những người đó đều là ứng viên Tạ phu nhân tương lai cả.
Chương 7
Chương 8
Chương 11
Chương 7
Chương 8
Chương 6
Chương 12
Chương 8
Bình luận
Bình luận Facebook