Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
【Tít tít, nhận được thì trả lời số 1!】
Tôi xoa xoa thái dương.
Nhắn lại: 【Vốn định nói, nhưng cậu ch/ửi á/c quá, sợ cậu biết xong mất mặt.】
Bên kia lại im thin thít.
Về nhà nhắc chuyện này, em gái tôi cười đến nỗi ngả nghiêng.
"Tần Nại như phát đi/ên ấy, nghe đâu trong nhóm gia tộc buông lời cay nghiệt, chất vấn Tần Lệ với bố cậu ta sao giấu diếm, nói bản thân bị cô lập.
"Thôi đi, lúc đó rõ ràng đại thiếu gia không hài lòng với hôn sự sắp đặt, tức gi/ận rời nhóm mà.
"Tần Lệ vừa bảo tớ thấy cậu ta phiền, block luôn rồi."
Tôi khẽ cong môi.
Đã tưởng tượng ra vẻ gi/ận dữ vô ích của vị đại thiếu gia kia.
"Chị, chị cười kìa!"
Em gái như phát hiện châu lục mới, đột nhiên dí sát mặt tôi.
"Trước em rất gh/ét Tần Nại, cho là đồ công tử bột vô dụng, giờ lại thấy ấn tượng hơn rồi."
"Hử?"
"Chị biết không? Từ ngày mẹ mất, chị đã bao lâu không có biểu cảm này rồi? Còn giả dạng em để lừa người, trước giờ chị đâu làm chuyện trẻ con thế."
Sau khi mẹ mất, hai chị em tôi sống cùng nhau. Em tính tình bộc trực, tôi sợ mình không gánh nổi trách nhiệm dạy dỗ nên ăn nói hành động luôn thận trọng.
Tôi thu nụ cười, im lặng.
Em tiếp tục:
"Em học dốt, chị vì kỳ thi đại học của em đặc biệt nghỉ học một năm kèm cặp.
"Bố gặp chuyện, cũng chỉ mình chị muốn gánh hết n/ợ nần.
"Chị là người chị tốt, nhưng tốt với em quá, quên cả bản thân rồi."
Từ Chiểu Diểu bóp vai tôi: "Chị à, gặp được người khiến mình vui vẻ đâu dễ, thử với cậu ta đi?"
Tôi bản năng nhíu mày: "Không thể nào, chị với cậu ta... không hợp."
"Thế ai hợp? Anh Khúc Cạnh à?
"Hai tiến sĩ suốt ngày trong phòng thí nghiệm bàn dữ liệu, về nhà còn thảo luận luận văn, lên giường liệu có trao đổi trình tự gen không?"
Tôi tưởng tượng cảnh đó, nhịn không được bật cười.
Em gái khẽ nói: "Với lại em từng xem tiểu thiếu gia nhảy, mông cong vút, chị không muốn thử sao?"
Tôi ho nhẹ.
Muốn nói đã thử rồi.
Quả thật... rất cong.
Tối nằm trên giường, nghĩ lời em gái, tôi trằn trọc.
Tôi thích Tần Nại không?
Thực ra cũng không chắc.
Bản thân tôi vốn không biết thích là gì.
Chỉ là mỗi lần đều không nhịn được cười vì cậu ta.
Nhìn cậu ta cuống quýt nhảy dựng lên, cảm thấy rất thú vị.
Như thế đã tính là thích chưa?
Nghĩ đến đây, tôi không nhịn được mở ảnh đại diện Tần Nại.
Chưa kịp nhắn, tin nhắn bên kia đã gửi tới:
【Tớ nhờ người định giá toàn bộ tài sản, mấy quán bar ở Mỹ cùng mấy bất động sản linh tinh, khoảng 1.3 tỉ.】
?
Đêm khuya không ngủ lên đây khoe của à?
【Nhanh thì tuần này có tiền, đủ giải quyết n/ợ nhà cậu chưa? Không đủ tớ nghĩ cách khác.】
Tôi sững người.
Hồi lâu mới hoàn h/ồn, gọi video qua.
Bên kia nhấc máy ngay.
Nhưng không ngờ tôi gọi trực tiếp, mặt lộ vẻ lúng túng.
Cậu ta ho nhẹ: "Cậu đừng hiểu nhầm, tớ không dùng tiền ép cậu làm gì, chỉ muốn giúp nhà cậu giải quyết trước, đừng áp lực..."
"Cậu chưa biết à?"
"Gì cơ?"
"N/ợ nhà tôi xong rồi, tòa án phán bố không phải trả."
Tần Nại: ?
Giây sau.
"Tớ không biết màaaaa!"
"Hình như tớ không phải con ruột bố!"
"Định làm ngầu một phen, giờ hỏng hết rồiiii!!!"
Tôi phá lên cười: "Tần Nại, phòng cậu có lạnh không?"
"Không, sưởi ấm vui lắm."
"Tối nay no chưa?"
"Xơi nguyên burger bự, hê hê.
"Sao hỏi thế, quan tâm tớ à?"
"Vốn định ki/ếm cớ qua thăm, giờ thấy cậu tự chăm ổn quá..."
"Áaaaa giờ tớ đói rét, vừa lạnh vừa đói, cậu qua ngay đi mà!!!"
11
Tần Lệ và em gái tôi chuẩn bị đăng ký kết hôn.
Vốn tôi giữ thái độ dè dặt.
Thấy hơi vội vàng.
Không ngờ tôi chưa kịp không vui.
Tần Nại đã cáu hơn tôi.
"Sao bọn họ được đăng ký? Hồi đó rõ ràng người kết hôn phải là tớ!"
"Vì hồi đó cậu không đồng ý."
"Tớ không cần biết, tớ cũng phải đăng ký!"
Nói xong, cậu ta liếc nhìn tôi, muốn quan sát phản ứng.
Nhưng thực ra.
Tôi không muốn kết hôn.
Đành viện cớ: "Thế này chẳng tốt sao? Công việc không can thiệp nhau, cần thì gặp mặt.
"Hơn nữa sau khi họ kết hôn, thân phận chúng ta cũng khá khó xử. Hai chị em cùng gả về một nhà, nghe không hay lắm."
"Một nhà? Lúc họ Tần giấu diếm đủ thứ, có coi tớ là người nhà đâu!
"Giờ lại vì cái họ này mà ảnh hưởng hôn nhân!"
Tần Nại bất mãn, đột nhiên nghĩ ra: "Nếu tớ làm rể, hộ khẩu về nhà cậu, vậy không cùng nhà với họ nhé?"
Tôi: ?
Càng nghĩ càng thấy hợp lý, Tần Nại hét: "Làm rể làm rể! Từ nay không phải Tần Nại, gọi tớ là Từ Nại!"
Nhà tôi ba đời tiến sĩ, sổ hộ khẩu có mỗi Từ đại học bản khoa đã đủ đ/au đầu.
Cần gì thêm tấm bằng dở dang từ trường dốt nước ngoài nữa!
Hôm em gái kết hôn, Tần Nại làm phù rể.
Veston bảnh bao.
Nghiêm túc chưa từng thấy.
Có bạn cười trêu: "Tiểu thiếu gia, hôm nay anh trai cưới, không nhảy múa tạo không khí à?"
Nghĩ lại, Tần Nại đã lâu không nhảy.
Ngày nào cũng mở mắt là lải nhải nấu ăn cho tôi, đúng giờ lại giục tan làm về nhà.
Trẻ măng mà như ông chồng trung niên.
Tiểu thiếu gia trợn mắt:
"Xin lỗi, từ nay mông của anh chỉ phục vụ vợ anh thôi, mấy cậu muốn xem thì tìm người khác đi."
Tôi: ?
Không cần thiết thế.
Tôi cố ý nói: "Của ngon cùng chia, em không ngại."
Mọi người ồn ào, duy Tần Nại mặt mày ủ rũ:
"Anh khóa bạn bè chỉ mình em xem, sao em lại đem mông anh chia sẻ với người khác!"
"Nhắc là tức, xươ/ng chậu nhảy đến lồi ra, kết quả em xem còn chưa xem đã block anh rồi!"
Tôi: ?
Thảo nào ngày đó mười mấy video, toàn gửi mỗi tôi.
Bảo sao video rõ thế, quay sát mặt cậu ta.
Chà.
Tần Nại đúng là... quá lồi lõm.
—— HẾT ——
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 17
Chương 6
Chương 5
Chương 11
Chương 8
Bình luận
Bình luận Facebook