Khi Tôi Thu Nhỏ Trước Mặt Kẻ Thù

Khi Tôi Thu Nhỏ Trước Mặt Kẻ Thù

Chương 4

12/12/2025 16:58

"Chai sữa tắm mới thay hôm qua, thơm lắm đấy."

Mắt tôi tối sầm, chống tay dậy, tì vào bụng anh.

Rồi còn đưa tay sờ soạng khắp nơi.

Hạ Thụ kéo tôi ra: "Cho em ngồi trong lòng rồi, đừng có nghịch ngợm thế chứ."

"Có gì mà không được sờ chứ? Lúc nóng m/áu đ/á/nh nhau còn x/é được quần áo nữa là."

Bên ngoài lớp học bắt đầu ồn ào, hôm nay học cả ngày ở đây.

Mấy đứa không về ký túc xá lần lượt kéo vào.

Tôi lại bị nhét vào trong ng/ực anh.

Nổi m/áu nghịch, tôi cứ mân mê lo/ạn xạ, còn cố trèo lên cao.

Hạ Thụ định kéo tôi ra, nhưng đúng lúc có đứa tới bàn chuyện thi đấu, làm anh dừng tay.

Nhờ áo khoác rộng, động tác của tôi không bị lộ.

Tôi từ từ bò lên, định trèo lên vai anh.

Không biết tóm trúng chỗ nào, Hạ Thụ bỗng rên khẽ.

"Đừng cựa quậy."

"Hả? Anh bảo em à?"

Hạ Thụ nghiến răng, lắc đầu: "Không có gì, chỗ này để anh suy nghĩ thêm, lát nữa liên lạc sau nhé?"

Đứa bạn đi rồi, tôi vẫn tiếp tục leo trèo.

Hạ Thụ không nhịn được, lén kéo tôi ra, ngón cái luồn vào trong áo ấn nhẹ.

"Hạ Thụ!"

Anh dùng tay kia bịt miệng tôi.

"Vừa nãy không thích bám lắm sao?"

"Giờ thì sao?"

Tôi đỏ hoe mắt chịu đựng cảm giác kỳ lạ.

Đồ khốn đúng là không phải người!

10

Hạ Thụ đúng là không phải người.

Ngày nào cũng lôi tôi đến trường.

Tôi kêu than: "Anh đưa em đi học cũng được, nhưng đừng bắt làm đề lục cấp nữa được không?"

Hạ Thụ liếc nhìn tôi đang ngồi trên bàn, chỉ vào bài điền từ.

"Làm bài này đi, đúng một nửa thôi là anh không ép nữa."

Tôi hào hứng nhận lời, dù gì trước đây cũng từng là học sinh giỏi.

Mấy đề này có khó gì đâu.

Nhưng khi xem kỹ đề bài...

Ủa? Đề lục cấp từ khi nào khó thế này?

Tôi lén liếc nhìn Hạ Thụ, bị anh bắt gặp ngay.

"Không biết làm à?"

Tôi tức gi/ận đ/ập tay xuống đáp án, bắt anh chọn theo ý mình.

Hạ Thụ tròn mắt ngạc nhiên.

Trùng hợp thế? Hình như đúng khá nhiều.

"Xuyết Triệt, sao em có thể..."

Tôi ưỡn ng/ực chờ lời khen.

"...tránh đúng hết các đáp án thế này?"

Không thể nào! Sao lại trật lất thế?

Tôi vội lật đến cuối sách xem đáp án.

"Em nhìn chọn rất chăm chỉ đấy, đoán bừa còn đúng được hai câu."

Tôi: "..."

"Thôi đừng rầu, anh giảng cho."

Tôi ôm đầu bịt tai: "Em không muốn nghe! Xin anh tha cho!"

Hạ Thụ chống cằm nhìn tôi.

"Sao không chịu học? Chẳng lẽ chỉ vì bố mẹ thôi sao?"

"Ừ thì sao?" Tôi nhún vai.

"Nhưng điều ước sinh nhật của anh vẫn chưa dùng đâu." Hạ Thụ cười khẽ, "Em có thể vì anh mà chăm chỉ học được không?"

Người tôi như bị điện gi/ật.

Đòn tấn công tinh thần quá mạnh.

Tôi ngồi phịch xuống, kéo tay anh chỉ vào bài.

"Giảng nhanh đi trước khi em đổi ý."

Hạ Thụ xoa đầu tôi:

"Ngoan, tối nay thưởng em thịt kho tàu."

11

Thịt kho tàu mẹ Hạ Thụ nấu là tuyệt cú mèo.

Hạ Thụ thìa thìa đút cho tôi ăn, miệng dính đầy dầu mỡ.

"Tiểu Thụ, mẹ vào nhé." Tiếng gõ cửa vang lên.

Hạ Thụ nhanh tay lau miệng cho tôi, nhét vội vào trong áo.

"Mẹ vào đi."

Dì Lương đặt đĩa hoa quả lên bàn, do dự không đi.

"Còn gì nữa hả mẹ?"

Giọng dì lo lắng: "Thằng Triệt Triệt dạo này sao rồi? Gọi ăn cơm mấy bữa không thấy đến."

"Lên đại học rồi, sợ nó ngại..."

Đang nghịch, tôi bỗng ngoan ngoãn nằm im.

Dì tiếp tục: "Coi như em trai con rồi, phải đối xử tốt với nó. Thằng bé nh.ạy cả.m lắm, đừng cãi nhau suốt."

Hạ Thụ nhịn cười, lén véo má tôi.

"Mẹ nói xem, ai mới là đứa nóng tính?"

Dì Lương vỗ vào lưng anh:

"Lần đầu gặp đã đ/á/nh nhau, để nó gh/ét mấy năm trời!"

Tôi đ/ấm nhẹ vào bụng Hạ Thụ tỏ ý đồng tình.

Hồi nhỏ dì Lương là người đầu tiên tốt với tôi, thường gọi tôi đến nhà ăn cơm.

Dì kể có con trai là người anh trai tử tế.

Tôi háo hức chờ đợi.

Thế mà lần đầu gặp mặt, vừa gọi "anh trai" xong đã bị Hạ Thụ túm đ/á/nh.

Từ đó thành kẻ th/ù không đội trời chung.

"Biết rồi mẹ, con sẽ nói chuyện tử tế với nó."

"Ừ, nhớ gọi nó sang ăn cơm." Dì Lương dặn dò rồi đi.

Tôi mới được chui ra.

Lòng bỗng buồn buồn.

"Anh nói em mà không biến lại được thì sao?"

Hạ Thụ chớp mắt suy nghĩ.

"Hôm đó em nhỏ đi, có kích hoạt gì không?"

Hôm đó chỉ có đ/á/nh nhau.

Túm tóc, móc họng...

Bỗng tôi chợt hiểu ra.

Tôi chồm tới: "Anh thử móc họng em xem!"

Hạ Thụ: "..."

Ánh mắt anh nhìn tôi như nhìn đứa ngốc.

Tôi kiên trì há miệng. Anh đành đưa ngón tay từ cằm trượt vào miệng tôi.

"Ưm..."

Lưỡi bị chạm, tôi run bần bật.

Cái run này khiến Hạ Thụ như bị kí/ch th/ích, ngón tay đẩy sâu hơn.

Cảm giác nghẹn thở tràn đến, mắt tôi cay xè.

"Bỏ tay ra... anh..."

Ngón tay rút ra lấp lánh nước miếng.

Hạ Thụ lấy khăn lau tay.

Tôi bịt miệng trừng mắt nhìn anh.

Danh sách chương

5 chương
11/12/2025 09:36
0
11/12/2025 09:36
0
12/12/2025 16:58
0
12/12/2025 16:30
0
12/12/2025 16:26
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu