Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
**Chương 1: Kẻ Bắt Chước Và Chiếc Mũ Xanh**
Bạn cùng phòng tôi là một kẻ bắt chước chính hiệu, chỉ nhắm mỗi tôi mà "vặt lông".
Hắn m/ua giày giống tôi, chọn lớp y hệt, thậm chí còn đuổi theo cùng một nữ thần. Kết quả? Nữ thần của chúng tôi lên xe sang của lão đàn ông trung niên.
Tôi ôm vai kẻ bắt chước khóc như mưa, nhậu hết cả thùng bia.
"Cùng là kẻ thất tình dưới gầm trời, rư/ợu ngon hôm nay cứ say!"
Sáng hôm sau tỉnh dậy, hai đứa đã nằm chung một giường!
"Chồng à, đừng ồn, em buồn ngủ."
Hứa Tư Niên dụi mắt rồi chui tọt vào chăn tôi.
!!!
Tôi là ai? Chồng của ai? Và ai là chồng tôi?!
**1**
Trong buổi liên hoan hội nhóm, nhân lúc đám đông say xỉn, tôi dồn Hứa Tư Niên vào góc tường.
"Sao lúc nào mày cũng bắt chước tao?"
Giày thể thao giống nhau, lớp học giống nhau, đến cả chị học mà tôi theo đuổi cả học kỳ hắn cũng nhảy vào tranh! Giày xanh được chứ mũ xanh thì không!
Hôm nay nhất định phải hỏi cho ra lẽ!
Trước cơn thịnh nộ của tôi, Hứa Tư Niên chớp mắt như cừu non.
Hừ, sói đội lốt cừu, đúng là tay lừa tình chuyên nghiệp!
Tôi bước tới, túm cổ áo hắn định tra hỏi tiếp thì một giọng nũng nịu vang lên:
"Anh nói đến đón em sớm mà, sao giờ mới tới!"
Cả hai cùng quay đầu — chị Âu Dương tươi cười khoác tay người đàn ông lớn tuổi, cả hai lên chiếc xe sang rồi phóng đi mất hút.
Đậu xanh, mũ xanh giờ thành hai chiếc luôn.
Thế là cả tôi lẫn Hứa Tư Niên đều thất tình y chang nhau...
Cuộc "thư hùng" ban nãy bỗng thành vô nghĩa.
"Chán thật..."
Tôi buông Hứa Tư Niên, quay vào phòng hát gọi thêm một thùng bia.
"ực ực..."
Tôi vừa khóc sụt sùi vừa ôm vai hắn:
"Cùng là kẻ thất tình dưới gầm trời, rư/ợu ngon hôm nay cứ say! Uống với anh đi!"
Một tiếng sau, tôi gối đầu lên người "cừu non" chìm vào giấc ngủ.
**2**
"Trời đất!"
Tôi hét lên kinh hãi khi mở mắt ra. Hứa Tư Niên đang ngủ say sưa cách tôi chưa đầy mười phân.
Tôi liếc nhìn quần áo trên người — may quá, vẫn nguyên vẹn.
"Hứa Tư Niên! Sao... sao hai đứa lại ngủ chung? Mày khiêng tao vào khách sạn à?"
Giọng tôi r/un r/ẩy. Đêm qua còn như nước với lửa, giờ lại nằm chung giường. Ngại quá! Ngại ch*t đi được!
Hứa Tư Niên có vẻ gắt ngủ, hắn chui vào chăn rồi bò sát lại gần. Khoảng cách đột ngột thu hẹp khiến tôi gi/ật mình lùi lại.
Thằng này chưa tỉnh rư/ợu sao?
Tôi thử hỏi dò: "Hứa Tư Niên, mày còn nhớ tối qua thấy gì không?"
Chuyện nữ thần lên xe sang không có gì x/ấu hổ. Nhưng chứng kiến khoảnh khắc đ/au lòng ấy cùng đối thủ tình trường... thì hơi nhục.
Tốt nhất hắn đừng nhớ, tôi cũng giả vờ quên luôn.
Hứa Tư Niên cựa quậy trong chăn, giọng khàn đặc:
"Chồng à em buồn ngủ, đừng ồn."
???
Chồng?!
Tin động trời! Hứa Tư Niên đã có người yêu — lại còn là đàn ông! Giờ hai đứa nằm chung giường thế này thật không ổn. Tôi vừa bị cắm sừng, không lẽ lại đi cắm sừng người khác?
Tôi vội vã vén chăn định đứng dậy thì một cánh tay trắng muốt quấn lấy eo tôi.
"Khâu Cảnh làm gì vậy? Cuối tuần có phải đi học đâu."
Tay tôi đơ cứng giữa không trung:
"Mày gọi ai? Mày biết tao là ai không?"
"Chồng à, sáng sớm đừng chơi trò đóng vai nữa..."
...
N/ão tôi như CPU quá tải.
"Hứa Tư Niên! Mày uống nhầm rư/ợu giả đêm qua à?!"
Quán KTV nào dám b/án rư/ợu giả? Uống vào ng/u hết cả người!
**3**
Hẳn Hứa Tư Niên vẫn còn say, tỉnh dậy là quên sạch thôi.
Tôi nhảy khỏi giường, phóng như bay về ký túc xá.
Vừa đặt mông xuống giường, Hứa Tư Niên đã bước vào.
Mặt hắn bình thản — chắc đã tỉnh táo.
Tôi giả vờ lảng vào nhà vệ sinh.
"Chồng à, đừng gi/ận em nữa."
Hứa Tư Niên đột nhiên níu áo tôi từ phía sau.
Chưa kịp phản ứng, tiếng rèo kéo vang lên. Triệu Nhất Phiên — thằng bạn cùng phòng — trợn mắt nhìn hai đứa như thấy m/a.
"Tư Niên, mày gọi Khâu Cảnh là gì cơ?"
Tôi lao tới bịt miệng Hứa Tư Niên:
"Nó gọi anh hai đấy! Nó nhỏ nhất phòng mà, gọi anh hai có sao!"
Không cho Triệu Nhất Phiên hỏi thêm, tôi kéo Hứa Tư Niên ra ban công.
"Hứa Tư Niên, tao tôn trọng mọi xu hướng tình cảm, không kỳ thị. Nhưng nhớ kỹ: hai đứa không liên quan gì, tao không phải bạn trai mày, đừng gọi bậy!"
Giọng tôi gấp gáp nhưng chắc hắn hiểu.
Hứa Tư Niên ngơ ngác, như đang tiêu hóa lời tôi. Một lúc sau, gương mặt trắng trẻo của hắn nhăn lại, mắt đỏ hoe như thỏ con mất cà rốt.
Cùng phòng với nhau, làm quá cũng không hay. Hơn nữa, gọi nhầm thôi mà, có gì to t/át.
Tôi nuốt trọn những lời cay đ/ộc hơn, bước nhanh ra khỏi phòng.
Đến khi ăn xong ở canteen, tôi mới nhận được tin nhắn của Hứa Tư Niên:
*[Anh hai đừng gi/ận, em biết anh chưa muốn công khai chuyện tình cảm của mình. Em sẽ chú ý sau.]*
Nhìn dòng chữ, tôi lại thấy hình ảnh Hứa Tư Niên mắt đỏ. Những chữ này tự động biến thành giọng nũng nịu trong đầu tôi.
Gọi nhầm chồng... Rốt cuộc là bệ/nh gì? Đã thế còn thích chị Âu Dương? Đêm ở KTV, hai người cười nói vui vẻ, đúng là trai tài gái sắc...
Nghĩ mãi không ra, tôi bực bội gãi đầu. Không trả lời tin nhắn, tôi thoát khỏi hội thoại.
Trước khi tắt màn hình, thấy Triệu Nhất Phiên gửi link diễn đàn trường vào nhóm ký túc. Lý Tư Nhuệ — trưởng phòng — @ tôi.
Bài viết hot nhất: *[Sốc! Hoa khôi khoác tay đại gia lên xe sang]* — kèm ảnh chụp lén từ phía sau.
Chính là chị Âu Dương đêm đó.
**4**
Tôi lướt qua mấy bình luận chua cay bên dưới. Sau cú sốc đêm qua, giờ tôi bình thản như gỗ, nhắn vào nhóm:
Chương 8
Chương 7
Chương 10
Chương 17
Chương 10
Chương 8
Chương 6
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook