Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
"Đừng có lấy nước mắt dọa người, ngoài kia mưa tầm tã thế kia."
Tôi lờ hắn đi.
"Hoặc cậu cút, hoặc tôi đi."
Cố Hoài đứng nguyên chỗ cũ, tóc chưa kịp sấy khô.
Từng giọt nước rơi lộp bộp xuống nền nhà.
Cúi đầu, tôi mới nhận ra mình đang khóc.
Quen nhau 10 năm, yêu nhau 6 năm.
Nói không đ/au lòng là giả dối.
Nhưng đ/au dài không bằng đ/au ngắn.
Cố Hoài rút điếu th/uốc, im lặng châm lửa.
Hút xong điếu, hắn đứng dậy ôm tôi.
"Mưa to thế này, em đừng bày trò nữa. Để anh đi, cả hai đều cần bình tĩnh."
Hắn bước ra khỏi nhà.
Chẳng mang theo gì.
Nhìn màn mưa trắng xóa ngoài cửa sổ,
Tôi chợt tự hỏi:
Phải chăng mình quá tà/n nh/ẫn?
Mưa dữ dội thế mà đuổi hắn đi.
Giờ hắn biết về đâu?
**9.**
Nửa đêm tỉnh giấc vì cơn gió lạnh.
Khi đứng dậy đóng cửa sổ,
Tôi thấy đèn hành lang bật sáng.
Nhìn qua lỗ nhòm -
Cố Hoài ướt nhẹp đang ngồi co ro trước cửa.
Người hắn sũng nước,
Từ ống quần, mái tóc, mưa rơi lã chã
Tạo thành vũng nước ngoằn ngoèo.
Bộ dạng rũ rượi như chú chó hoang lạc đường.
Hắn ngồi bệt dưới đất, cúi gằm mặt nghịch mấy đôi giày.
Tháo dây giày thể thao của tôi ra buộc lại thành nơ bướm.
Rồi cẩn thận lau bụi trên đôi giày cao gót.
Hắn im lặng,
Ôm gối ngồi thẫn thờ.
Trái tim tôi chợt mềm lại.
**10.**
"Vào đi, đợi tạnh mưa rồi hãy đi."
Cánh cửa mở ra,
Ánh mắt Cố Hoài bừng sáng.
Tôi hiểu hắn quá rõ,
Đến mức chỉ cần hắn bặm môi, tôi đã biết hắn sắp khóc.
Hắn ôm chầm hôn tôi,
Vừa khóc vừa nhận lỗi.
Vị mặn của nước mắt hòa trong nụ hôn nồng nhiệt đi/ên cuồ/ng.
Rồi chúng tôi lăn lên giường.
Đêm đó, hắn "cho tôi ăn" no nê.
Như cách chuộc tội, như thái độ nhún nhường.
Trong khoảnh khắc đỉnh điểm, tôi nghĩ:
Thôi cũng được, bỏ qua đi.
M/ua trái sầu riêng, vài tin nhắn ngọt ngào.
Chuyện còn chưa đáng gọi là phản bội.
So với mấy tên ngoại tình khác, hắn vẫn tốt hơn nhiều.
Rồi tôi chìm vào giấc ngủ.
Đến nửa đêm bỗng gi/ật mình tỉnh giấc.
Một câu hỏi xoáy vào óc:
"Sầu riêng của mình đâu?"
Trước khi cãi nhau, tôi đã đặt một trái.
Giờ nó biến đi đâu?
**11.**
Cố Hoài bị tôi đ/á/nh thức, hắn bật đèn ngủ:
"Sao không ngủ? Ngồi bật dậy làm anh gi/ật cả mình."
Dưới ánh đèn, mặt tôi lạnh như băng:
"Sầu riêng vừa đặt đâu rồi? Sao chưa thấy giao?"
Cố Hoài nhăn mặt:
"Em đòi chia tay, anh tức quá huỷ đơn rồi.
"Gì chứ em toàn nói lúc gi/ận, có thật thích ăn đâu.
"Đồ đắt đỏ, m/ua về phí tiền."
Hắn không huỷ.
Lúc nãy trên giường,
Tôi thấy thông báo giao hàng thành công từ app.
Nhưng hắn ghì ch/ặt eo khiến tôi không kịp suy nghĩ.
Tôi gi/ật điện thoại từ tay hắn.
Mở đơn hàng -
Địa chỉ giao đến nhà Tống Diểu Diểu.
Tôi bừng tỉnh.
Hắn đã sửa địa chỉ.
Thời điểm sửa đúng lúc hắn giả chó ướt ngồi buộc dây giày cho tôi.
Lúc tôi trong nhà lo hắn cảm lạnh,
Hắn ngoài cửa đặt đồ ăn cho gái khác.
Khoảnh khắc ấy,
Trái tim tôi ch*t điếng.
**12.**
Tôi nhặt quần áo vứt trên sàn,
Vội vàng mặc vào.
Cố Hoài nhìn tôi như kẻ đi/ên:
"Nửa đêm rồi, em còn làm gì nữa?"
"Chia tay đi."
"Mày bị đi/ên à? Lại nữa? Một ngày mày nói bao lần chia tay?"
"Lần cuối cùng."
"Được, chia thì chia. Tao chán mày rồi."
Hắn hét xong liền ném mình lên giường.
"Muốn đi thì đi nhanh! Đi rồi đừng có quay lại! Đừng làm phiền tao ngủ!"
Tôi nuốt nước mắt, mặc vội áo khoác.
Xỏ giày bước ra.
Ngoài trời mưa như trút.
Đằng sau lưng tôi chỉ còn im lặng.
Cố Hoài không đứng dậy.
Cũng chẳng đuổi theo.
Thậm chí một cuộc gọi cũng không có.
Lúc hắn đi, tôi từng lo hắn dầm mưa.
Đúng là mình ngốc thật.
Đêm đó, tôi chạy trốn trong tơi tả.
Băng qua màn mưa dữ,
Đến nhà bạn thân.
"Chuyện gì thế?"
"Chia tay rồi."
Cô ấy không hỏi nguyên do, ném cho tôi chiếc khăn tắm:
"Chia tay mà làm như phá sản. Đi tắm nóng đi."
Bước ra từ phòng tắm,
Lâm Uyển đã pha sẵn trà gừng:
"Lần này là thật?"
Tôi gật đầu.
"Hắn ngoại tình?"
"Cũng coi như vậy."
Tôi kể sơ chuyện trong hai phút.
Tưởng cô ấy sẽ bảo tôi làm quá,
Vì tôi không bắt tại giường.
Chỉ vài trái sầu riêng, vài lời tỏ tình sến sẩm.
Nhưng Lâm Uyển vỗ vai tôi:
"Giờ không chia vì hắn m/ua sầu riêng cho gái, để sau chia vì hắn m/ua bao cao su cho người ta à?"
Lời thô nhưng ý đúng.
Tôi nghĩ lại -
Cũng phải.
Đang nói chuyện,
Lâm Uyển lôi điện thoại:
"Cho mày xem cái này, đừng tức."
"Tao từng thấy thằng khốn này không xứng mày."
"Coi bọn chúng đểu thế nào."
**13.**
Người đăng là Chu Cường - bạn thân Cố Hoài.
Cả nhóm chơi chung nên đều quen biết.
Hắn lập hội nhóm đặt cược:
"Tiểu thanh mai của anh Hoài lại đòi chia tay, mọi người đoán lần này em ấy chịu được mấy ngày?"
Mấy năm yêu Cố Hoài,
Tôi từng chia tay vài lần, dài nhất chưa quá ba ngày.
Nhớ lại mới thấy,
Người xin làm lành trước...
Luôn là tôi.
Cả nhóm thi nhau đặt cược:
"Tôi cá một ngày."
"Nhiều lắm ba ngày."
"Lần này vì gì thế?"
"Nghe nói do sầu riêng."
"Buồn cười, thế thì chắc không quá một ngày."
......
Lịch sử chat bị đăng lên story.
Đáng gi/ận nhất,
Tôi thấy Cố Hoài
Đã thả tim dòng trạng thái ấy.
**14.**
Lâm Uyển tức đi/ên,
Gõ bàn phím liền 18 tin nhắn ch/ửi:
"Rảnh háng quá nên mở mồm phun phân à?"
"Bọn mày như quần áo giặt xong - không gấp, không phơi, lại còn để ướt sũng giá treo."
......
Lâm Uyển ch/ửi xong vuốt màn hình.
Chương 8
Chương 6
Chương 7
Chương 7
Chương 7
Chương 8
Chương 8
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook