Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
- TocTruyen
- Mèo nhỏ thích ăn Quýt
- Biệt thự có ma
- Chương 3
Tôi lén lấy chìa khóa của hắn, mở chiếc ngăn kéo luôn bị khóa ch/ặt.
Bên trong không chỉ có lọ "th/uốc an thần" đó, mà còn vài tập hồ sơ được gấp gọn gàng, mép giấy đã sờn đi vì bị lật đi lật lại nhiều lần.
Tôi cầm lên tập trên cùng.
*Quy Trình Giám Định Bệ/nh T/âm Th/ần Trong Tố Tụng Và Tiêu Chuẩn Đánh Giá (Phiên Bản Mới Nhất)*.
Tôi lật nhanh những trang giấy, tim đ/ập thình thịch khi thấy vô số điều khoản được đ/á/nh dấu nổi bật bằng bút dạ màu vàng chói - "Ảo giác dai dẳng", "Hoang tưởng qu/an h/ệ/hoang tưởng bị hại", "Chức năng xã hội suy giảm nghiêm trọng", "Mất khả năng tự nhận thức"...
Bên cạnh còn có những dòng chú thích chi chít: "Cần kéo dài ít nhất một tháng", "Lời khai nhân chứng là then chốt", "Loại trừ ảnh hưởng của th/uốc"...
Bên dưới là một hợp đồng bảo hiểm t/ử vo/ng do t/ai n/ạn với số tiền khổng lồ mang tên tôi, người thụ hưởng chính là hắn. Ngày hiệu lực rơi vào đúng một tuần sau khi chúng tôi đăng ký kết hôn!
Tôi suýt đ/á/nh rơi mấy tờ giấy mỏng manh. Hắn m/ua bảo hiểm t/ử vo/ng cho tôi, ngay khi tôi hoàn toàn m/ù tịt! Còn ngày hiệu lực kia, chỉ cách thời điểm chúng tôi dọn vào biệt thự "m/a ám" này hơn một tháng!
Tập cuối cùng là bản vẽ chi tiết mặt bằng và hệ thống đường ống của biệt thự. Trên giấy, những ký hiệu đỏ tươi được đ/á/nh dấu rành rọt cùng ghi chú ngắn gọn. Những dòng chữ ấy như chìa khóa mở tung mọi uẩn khúc trong tôi:
*"Lỗ thông gió điều hòa phòng ngủ chính - Ng/uồn phát tiếng lạ? Có thể kết nối loa ẩn."
"Góc hành lang (phía Đông) - Vị trí chiếu sáng tối ưu, tận dụng ánh trăng/đèn đường từ cửa sổ đối diện."
"Kho chứa đồ dưới cầu thang - Điểm m/ù, có thể đặt máy phát sóng hạ âm?"
"Gương phòng tắm chính - Lớp phủ đặc biệt? Cần kiểm tra hiệu ứng ngưng tụ hơi nước."* Bên cạnh vẽ ng/uệch ngoạc hình bàn tay m/áu.
*"Cửa lên gác mái - Thiết bị điều khiển từ xa, tạo tiếng bước chân."
"Cầu d/ao tổng - Ngắt điện theo giờ cài đặt, tạo hiệu ứng đèn nhấp nháy."
"Tường phòng khách - Kết cấu rỗng, có thể giấu thiết bị hoặc tạo tiếng gõ."*
Cả thế giới đảo lộn trong chớp mắt.
Sự thật như gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt, khiến chân tay tôi lạnh cóng.
Không có m/a.
Từ đầu chẳng hề có.
Ở đây chỉ tồn tại một người chồng đã tính toán kỹ càng, muốn đẩy tôi vào bờ vực đi/ên lo/ạn để hợp pháp hóa việc chiếm đoạt tài sản, thậm chí sẵn sàng tạo ra cái ch*t "t/ai n/ạn" cho tôi.
Những "bóng m/a" hắn không thấy, những "âm thanh q/uỷ dị" hắn không nghe, tất cả đều là màn kịch được dàn dựng tinh vi!
Tổ ấm tình yêu hắn xây cho tôi, ngay từ đầu đã là lò mổ sang trọng nhắm thẳng vào tôi!
Tiếng phụ nữ khóc đêm kia là loa ẩn; vết tay m/áu trong gương là phản ứng hóa học giữa lớp phủ đặc biệt và hơi nước; bóng trắng hành lang là ánh sáng được tính toán chi li; tiếng bước chân trên gác mái đến từ thiết bị điều khiển; mùi hôi thối kia có lẽ là hóa chất nào đó... Tất cả đều do con người tạo ra! Là vở kịch được sắp đặt tỉ mỉ!
Và đạo diễn kiêm diễn viên chính của vở kịch này, chính là Triệu Thành - người chồng từng ngủ chung giường, miệng luôn nói yêu tôi!
Hắn lợi dụng lòng tin, nỗi sợ mất cha mẹ và sự bất an sâu thẳm trong tôi, dẫn dắt tôi bước vào cái bẫy đã giăng sẵn - một kết luận "t/âm th/ần phân liệt".
Thứ hắn muốn không chỉ là kiểm soát tôi, không chỉ là khối tài sản khổng lồ cha mẹ để lại, hắn thậm chí đã...
...m/ua sẵn vé cho cái ch*t "bất đắc kỳ tử" của tôi!
Nỗi sợ và phẫn nộ bùng lên trong lồng ng/ực, như muốn x/é toang mọi thứ. Nhưng tôi biết mình không được hoảng lo/ạn.
Tôi lau khô nước mắt, cẩn thận xóa mọi dấu vết đã động vào, nhìn gương mặt tái nhợt nhưng vô cùng tỉnh táo trong gương, hít một hơi thật sâu.
Triệu Thành, ngươi muốn chơi trò kinh dị này ư? Được thôi. Ta sẽ cùng ngươi chơi đến cùng. Chỉ là luật chơi... giờ do ta định đoạt.
Để xem ai mới là kẻ bị dồn đến đường cùng.
**4.**
Tôi vẫn là Thẩm Hạ "yếu đuối" cần được che chở.
Tôi tiếp tục "nhìn thấy" những "con m/a" hắn dàn dựng, biểu diễn nỗi kh/iếp s/ợ và sự phụ thuộc. Tôi "uống th/uốc an thần" đúng giờ, ném cho hắn những ánh nhìn đẫm tình yêu và biết ơn.
Đồng thời, cuộc phản công của tôi bắt đầu.
Hắn có thói quen uống vitamin trước khi ngủ, thế là tôi lén đổi lọ vitamin trong ngăn kéo thành thứ th/uốc giống hệt nhưng tác dụng hoàn toàn trái ngược - chúng khiến tinh thần kích động, th/ần ki/nh nh.ạy cả.m quá mức, dễ sinh ảo giác và hoang tưởng. Tôi cân đo liều lượng cẩn thận để hiệu ứng từ từ lộ diện.
Thêm vào đó, tôi bố trí vài chi tiết. Trong lúc tôi giả vờ h/oảng s/ợ, Triệu Thành phát hiện những cảnh tượng tôi "nhìn thấy" có thêm vài thứ hắn cũng thấy được, nhưng không nằm trong kế hoạch của hắn.
Tôi bắt đầu "vô tình" kể với hắn về lịch sử căn biệt thự, nghe nói mấy chục năm trước có cô hầu gái tr/eo c/ổ trên gác mái, ch*t trong bộ váy trắng, đôi mắt đỏ ngầu. Tôi miêu tả sinh động như chính mắt chứng kiến.
Ban đầu Triệu Thành chỉ gượng gạo an ủi, bảo tôi đừng nghĩ linh tinh.
Nhưng dần dần, tôi nhận ra ánh mắt hắn khác lạ. Ngoài vẻ "lo lắng" thường trực, đã xen lẫn chút nghi hoặc và bất an khó nhận ra.
Khi tôi lần nữa nhắc đến truyền thuyết biệt thự, "Thôi nghĩ bậy nghĩ bạ đi!" - hắn ngắt lời, giọng có phần gắt gỏng - "Toàn chuyện nhảm nhí, đừng tin." Nhưng ngón tay nắm ch/ặt cốc nước đã tố cáo hắn.
"Bệ/nh tình" của tôi bắt đầu thất thường. Khi khỏe, tôi mỉm cười với hắn như thực sự hồi phục; khi x/ấu, tôi vẫn "thấy m/a", r/un r/ẩy, tìm hơi ấm nơi vòng tay hắn.
Tôi diễn như nữ diễn viên chuyên nghiệp nhất, kiểm soát nhịp độ chuẩn x/á/c, khiến hắn tin kế hoạch đang tiến triển êm đẹp, nhưng không đủ để hắn mất kiên nhẫn hay cảnh giác.
Còn Triệu Thành, sau thời gian dài uống "vitamin" giả mạo, những thay đổi nhỏ bắt đầu xuất hiện.
Hắn trở nên dễ cáu gắt hơn trước, thỉnh thoảng vô thức gõ ngón tay lên bàn với nhịp điệu nhanh và hỗn lo/ạn.
Chương 7
Chương 7
Chương 8
Chương 8
Chương 6
Chương 6
Chương 7
Chương 10
Bình luận
Bình luận Facebook