Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
**Chương 1: Cuộc Cá Cược Cuối Cùng**
Tô Tình - cô gái mới chuyển trường - tự nhận có khả năng nghe thấu suy nghĩ người khác. Cô đã chính x/á/c lặp lại lời phàn nàn trong đầu thầy dạy toán, cả ý nghĩ thèm ăn gà rán của cậu bạn m/ập ngồi sau.
Cố Ngôn - bạn thân từ thuở nhỏ của tôi - vừa bứt tóc tôi vừa bóc viên kẹo đút vào miệng tôi, liếc nhìn Tô Tình đầy thách thức. "Ninh Ninh, liệu cô ta có nghe được anh yêu em đến nhường nào không?"
Mặt tôi đỏ bừng, tay vội vàng ra hiệu: *[Đừng đùa, cô ấy chỉ giỏi đọc biểu cảm thôi.]*
Cố Ngôn búng vỏ kẹo về phía bàn Tô Tình. Cô gái không né tránh, chỉ nhìn anh bằng ánh mắt thương hại. "Này thần婆, nghe thấy gì thì nói đi?"
Tô Tình chỉ vào tim mình. "Tôi nghe thấy anh đang nghĩ: 'Chỉ cần dụ được con bé c/âm này tỏ tình là thắng cá cược rồi'."
***
Lời Tô Tình như viên đạn x/é tan không khí yên tĩnh. Cả lớp đóng băng. Vị ngọt trong miệng tôi bỗng biến thành thứ gì kinh t/ởm.
Tôi quay sang nhìn Cố Ngôn với cái cổ cứng đờ. Nụ cười trên môi anh đóng băng. Đôi mắt luôn dịu dàng giờ thoáng chút hoảng lo/ạn. "Cô bịa đặt vừa thôi!" Giọng anh lạnh như băng. "Mới đến đã dám bịa chuyện câu view?"
Anh đứng dậy, cái bóng cao lớn bao trùm lấy tôi. "Ninh Ninh, đừng tin lời đồn nhảm." Bàn tay anh với tới nhưng tôi né tránh.
Những ánh nhìn của bạn học như kim châm. Tôi đọc được mấp máy môi họ: *"Cá cược gì vậy?" "Cố Ngôn theo đuổi Ninh Ninh chỉ là trò cá độ?"* M/áu trong người tôi dần đông cứng.
Tôi dán mắt vào Cố Ngôn, hy vọng tìm thấy chút gì đó vô tội. Nhưng không. Chỉ có sự gi/ận dữ của kẻ bị bóc trần.
Tô Tình nhìn tôi đầy lo lắng: "Anh ấy đang nghĩ cách xoay chuyển tình thế. Nói em dễ dụ, chỉ cần khóc lóc vài câu là em sẽ mềm lòng."
Từng chữ như búa đ/ập vào tim. Đúng, tôi thật ngốc. Vì anh là Cố Ngôn - người đã cõng tôi về khi tôi ngã, đ/á/nh nhau bảo vệ tôi khi bị chế nhạo là đồ c/âm.
Cố Ngôn ném cả xấp vở vào Tô Tình. "Đồ đi/ên! Im miệng!" Quyển vở suýt trúng mặt cô nhưng Tô Tình bình thản: "Anh sợ rồi à?"
Tôi lấy điện thoại, r/un r/ẩy nhắn câu hỏi cho Tô Tình: *[Nội dung cá cược là gì?]*
Mặt Cố Ngôn bỗng tái mét. Anh lao tới gi/ật điện thoại nhưng Tô Tình đã nhanh hơn: "Anh ta cá độ với Trương Hạo - thời hạn một tháng để dụ em tỏ tình trước toàn trường. Hôm nay là hạn cuối!"
***
Đúng vậy. Sáng nay anh tặng tôi chiếc vòng cổ đắt tiền. Cả ngày dính tôi như keo, nói lời đường mật. Định làm "bất ngờ" trước bảng tin chiều nay.
Tôi lao ra hành lang nôn thốc vào thùng rác. Vị ngọt giả tạo ngấm vào tận xươ/ng.
Cố Ngôn đuổi theo: "Anh thật lòng mà! Cá độ chỉ là trò đùa!" Tôi nhìn khuôn mặt thân quen mà giờ thành kẻ xa lạ.
*[Cút đi.]* - Lần đầu tiên tôi dùng từ này với anh.
"Em đặt lời đồn nhảm lên trên tình bạn mười năm của chúng ta?" Anh lại dùng chiêu quen thuộc - khiến tôi cảm thấy mình là kẻ phản bội.
Tôi bỏ vào lớp, để lại sau lưng ánh mắt kinh ngạc của cả đám đông.
Chương 6
Chương 17
Chương 7
Chương 6
Chương 6
Chương 7
Chương 7
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook