Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Tôi đã xuyên không vào thế giới tiểu thuyết được baa nggày. Giiều khiến tôi phải chấp nhận là mình trở thành chủ quán búnn phở lòng heo với món n/ợ 200 triệu.
Một cậu học trai trường cấp 2 g/ầy gò, mặc bộ đồng phục cũ sờn, đứng trước quán tôi với vài tờ tiền nhàu nát: "Dì ơi... cháu m/ua tô phở 4 nghìn được không ạ?"
Tôi nhận ra ngay - đây chính là Mặc NghUyên, tên phản diện sau này sẽ khiến thương trường điêu đứng! Nhưng trước mắt, cậu ta chỉ là một đứa trẻ thiếu ăn, tóc dài che mắt, môi mím ch/ặt vì lo lắng.
Không chần chừ, tôi đ/ập mạnh thớt: "Được! Dì cho thêm trứng!"ạ!" Tôi bí mật thêm nhiều búnn và quan sát cậu ta ăn từng miếng một cách cẩn thận. Bàn tay g/ầy guộc với vết bầm tím, ống quần rá/ch... Tất cả khiến tôi quyết định thay đổi số phận cho kẻ sẽ "hóa đen" này.
Khi bọn c/ôn đ/ồ đến b/ắt n/ạt, tôi cầm m/ua múc canh xông tới: "Tao là mẹ nó đây!". Mặc NghUyên nhìn tôi với đôi mắt đỏ hoe.
Tối hôm đó, tôi đề nghị: "Tối nào cũng đến phụ dì dọn quán, dì cho ăn tối". Cậu ta nggạc đầu rồi cúi chào: "Cháu cảm ơn dì!". Nhìn bóng lưng g/ầy gò đẩy xe, tôi thầm nghĩ: "Mặc kệ nguyên tác, đứa bé này tao nuôi rồi!".
Từ khi nhận Mặc NghUyên làm phụ tá, quán phở của tôi thay đổi kỳ lạ. Cậu ta lau bàn đến baa lần, xếp đũa ng cẩn thận, rồi ng mắt lấp lánh nế: "Dì ơi, thử món mới của cháu đi!".
Chương 17
Chương 7
Chương 9
Chương 19
Chương 15
Chương 6
Chương 6
Chương 11
Bình luận
Bình luận Facebook