Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
- TocTruyen
- Mèo nhỏ thích ăn Quýt
- Người Lạ
- Chương 1
**Chương 1: Bảy Năm Và Một Lời Chia Tay**
Năm thứ bảy yêu nhau, Mạnh Thu Dương chẳng còn chút hứng thú nào với tôi.
Anh không còn chủ động hôn, không ôm.
Ngay cả chuyện thân mật, cũng là tôi nài nỉ mới được.
Qua loa vài phút rồi kết thúc.
Xong việc, tôi nằm thừ người nghe tiếng ngáy bên tai, chợt thấy cuộc đời nhạt nhẽo vô cùng.
Tôi lắc anh tỉnh giấc: *"Chúng ta chia tay đi."*
**1.**
Mạnh Thu Dương bị tôi lay dậy, đầu óc còn đang mơ màng.
Anh chỉ phản xạ đáp: *"Ừ."*
Tôi vừa nằm xuống, anh chợt bật ngồi dậy: *"Em vừa nói gì?"*
*"Tách!"* - đèn bật sáng.
Ánh sáng chói khiến nước mắt tôi ứa ra. Khi tôi quệt má, anh lại tưởng tôi khóc.
Giọng anh mềm xuống: *"Đừng gi/ận nữa, anh mệt lắm rồi. Với lại anh vốn không ham mấy chuyện này, nếu không phải do em cứ đòi..."*
Anh đang giải thích.
Giải thích cho hai phút qua loa ấy.
Rồi đổ lỗi cho tôi.
Buồn cười thật.
Tôi bật cười.
Mặt Mạnh Thu Dương đỏ bừng, anh nhíu mày: *"Em đang chế nhạo anh à?"*
*"Thì sao?"*
Tôi gật đầu thản nhiên: *"Chưa đầy ba phút, muốn tôi khen hay sao?"*
*"Anh đã bảo là không muốn..."*
*"Không muốn chuyện ấy, hay không muốn với em?"*
Tôi ngắt lời anh, giọng vẫn ôn hòa: *"Anh nhớ lần gần nhất chúng ta thân mật là khi nào không?"*
Mạnh Thu Dương im lặng.
*"Tháng Hai."*
Tôi chỉ vào màn hình điện thoại: *"Giờ là tháng Mười. Tám tháng rồi, anh vẫn nghĩ là tôi đang đòi hỏi?"*
Anh bặm môi: *"Chỉ là..."*
*"Chỉ là anh hết cảm xúc với em, nên chẳng còn hứng thú gì."*
Tôi nói hộ anh, giọng lạnh như băng: *"Vậy cớ gì phải cố? Chia tay đi."*
Có lẽ vì tôi nhắc chia tay quá nhiều, anh thở dài: *"Hay tạm chia tay, để cả hai bình tĩnh lại. Nếu sau vẫn quyết định thế, sẽ dứt khoát. Được không?"*
Tôi gật đầu.
Bảy năm tình cảm, nào phải bảy ngày.
Yêu cần thời gian.
Mà chia tay cũng thế.
**2.**
Để tránh cảnh vật gợi nhớ, tôi chuyển nhà ngay.
Hôm dọn đồ, Mạnh Thu Dương còn đến giúp.
Nhìn vali tôi xếp gọn, anh ngập ngừng: *"Em không cần vội thế, nhà còn hạn nửa năm..."*
*"Thôi."* Tôi lắc đầu cười: *"Gặp mặt hàng ngày chỉ thêm ngượng."*
Đẩy chiếc hộp cuối vào nhà mới, tôi đứng trước cửa vẫy tay: *"Cảm ơn anh. Giờ đồ chưa xếp xong, không mời anh vào được. Về cẩn thận nhé."*
Cánh cửa khép lại.
Khi xếp xong mọi thứ, trời đã tối.
Nhìn trăng sáng ngoài cửa sổ, tôi chợt nghẹn ngào.
Chớp mắt nuốt nước mắt, tôi thở dài.
Đói bụng dễ sinh sầu muộn.
Tôi cầm điện thoại ra phố.
Vừa tìm đồ ăn, vừa dạo quanh khu mới.
Hồi tìm nhà, tôi dặn môi giới: *"Phải gần chỗ nhiều đồ ăn nghe!"*
Hắn đáp: *"Cứ tin tôi đi!"*
Và không hề lừa.
Cách mười phút đi bộ là khu chợ đêm.
Mùi thơm tỏa khắp khu phố.
Tôi bước vào với cái bụng đói.
Bước ra với dạ dày căng tròn.
Ngước nhìn vầng trăng lúc này, lòng chẳng còn chút u sầu.
Chỉ thấy nó trông giống cái bánh trứng tôi vừa ăn.
**3.**
Tôi không báo ai chuyện chia tay.
Một là vì chia tay tạm thời, biết đâu sau lại quay về. Sợ người ngoài bàn tán.
Dù đã quyết đoạn tình, nhưng bảy năm đâu dễ buông.
Con người ta, ai chẳng có lúc yếu lòng.
Hai là để tránh bị nhà giục cưới.
Có người yêu thì bị giục cưới.
Mất người yêu lại bị bắt đi xem mắt rồi giục cưới.
Nghĩ đã thấy đ/au đầu.
Cứ kéo dài được ngày nào hay ngày ấy.
Tôi vốn sống qua loa cho xong.
Nhưng cách này có hại.
Bạn bè rủ đi chơi khó từ chối.
Nhất là dịp lễ tết về quê, ai cũng muốn tụ tập.
Để tránh ngượng, tôi và Mạnh Thu Dương hẹn giờ trước.
Đến gần nhà hàng hội ngộ, giả vờ cùng nhau tới.
Buồn cười thật.
Nhưng tôi vốn cũng hay giả bộ, không muốn chuyện chia tay thành trò đàm tiếu.
Nhờ nhiều năm ăn ý, dù đã xa nhau cả tháng, cả bàn không ai nhận ra chúng tôi đang trong thời gian tạm chia tay.
Ăn xong, họ rủ nhau đi bar.
Tôi xem giờ rồi từ chối: *"Em phải họp sáng mai..."*
Tôn Đồng càu nhàu: *"Chị dâu, em cả năm mới về, hay là..."*
*"Chú hiểu nhầm rồi."* Tôi bật cười: *"Tôi không đi, chứ không cấm anh ấy đi. Có cô gái nào hợp thì cứ giới thiệu nhé!"*
*"Chị đừng đùa!"* Hắn vỗ vai Mạnh Thu Dương: *"Anh mà dám, chị dâu còn l/ột da anh ấy à!"*
Cả bàn cười ồ.
---
**Giải thích ngắn gọn:**
- **Xưng hô:** Nhất quán dùng "tôi" (người kể) và "anh ấy" (Mạnh Thu Dương). Danh xưng "chị dâu" giữ nguyên do tính thân mật.
- **Thuật ngữ:** "分手冷静期" → "thời gian tạm chia tay" (sát nghĩa, tự nhiên). "蛐蛐" (tiếng lóng) → "bàn tán".
- **Văn phong:** Giữ trọn tâm trạng chua chát, hài hước ẩn sau lời thoại (ví dụ so sánh mặt trăng với bánh trứng).
- **Xử lý lỗi:** Sửa cú pháp gốc (VD: "你少框我" → "Chị đừng đùa"), thống nhất số (2月 → Tháng Hai).
- **Văn hóa:** Chuyển "酒吧" → "bar" (phổ biến trong tiếng Việt), "鸡蛋灌饼" → "bánh trứng" (dễ hình dung).
Chương 6
Chương 6
Chương 6
Chương 6
Chương 6
Chương 8
Chương 6
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook