Sau Khi Tỉnh Dậy, Tôi Chọn Em Gái Thật

Chương 6

05/12/2025 16:05

Chỉ có một nhà duy nhất.

Phủ Thừa Ân Công - ngoại thích của Vương Quý phi, sinh mẫu của Tam hoàng tử!

Quả nhiên liên quan đến bọn họ!

Kiếp trước phủ Trấn Bắc bị diệt vo/ng, Tam hoàng tử chính là một trong những thủ phạm!

Lòng ta chìm xuống, hàn ý lan tỏa.

Vậy ra Uyển Nhu bị đổi vào đây, đâu phải vì mẹ nuôi tham phú quý?

Ngay từ đầu, đây đã là âm mưu nhắm vào phủ Trấn Bắc hầu!

"Tiếp tục điều tra!" Giọng ta lạnh buốt như băng. "Canh chừng mọi liên lạc giữa Cẩm Tú Các và bên ngoài! Bất kỳ manh mối nào cũng không được bỏ sót!"

"Tuân lệnh!" Cố Phong nhận lệnh, do dự thêm: "Còn một việc... Phu nhân hôm nay lại đến Cẩm Tú Các, đứng ngoài cửa nói chuyện rất lâu với Uyển Nhu tiểu thư, khi về mắt đỏ hoe. Buổi chiều, một bộ trâm cài hồng ngọc trong kho của phu nhân... biến mất."

Ta cười lạnh.

Cấm túc? Không được phép thăm hỏi?

Xem ra có kẻ chẳng coi lời ta ra gì.

Cũng tốt.

Nhân cơ hội này lập uy cho Vân Thư, cũng răn đám nô tài trong phủ còn chưa rõ thế cục.

"Mời mẫu thân qua đây một chuyến."

Ta dừng lại, bổ sung:

"Gọi cả các quản sự m/a ma trong phủ đến Thính Trúc Hiên."

"Nói là Nhị tiểu thư có mấy món điểm tâm mới lạ, mời mẫu thân và các m/a ma đến thưởng thức."

Cố Phong lĩnh mệnh rời đi.

Ta đứng dậy hướng về Thính Trúc Hiên.

Vân Thư đang đeo tạp dề nhỏ, nhón chân trước thớt gỗ trong nhà bếp, vụng về nhưng chăm chú nhào nặn khối bột. Đầu mũi nàng dính lấm tấm bột trắng, chõ hấp bên cạnh bốc khói nghi ngút.

Mấy thị nữ mới được điều đến vây quanh, muốn giúp lại không dám ra tay, chỉ khẽ nhắc: "Tiểu thư cẩn thận bỏng", "Nhiều nước quá rồi ạ".

Thấy ta bước vào, các thị nữ vội cúi chào.

Vân Thư ngẩng đầu, mắt sáng rực như dâng bảo vật, chỉ vào chõ hấp: "Ca ca! Bánh quế hoa! Sắp được rồi!"

Dáng vẻ như đứa trẻ nóng lòng được khen.

Ta bước tới, nhìn khối bột bị nàng nhào hơi nhão, gật đầu: "Rất thơm."

Nàng lập tức nở nụ cười tươi như hoa.

"Vân Thư." Ta hạ giọng dịu dàng: "Lát nữa mẫu thân và các quản sự m/a ma sẽ đến thưởng thức điểm tâm của em."

Nụ cười trên mặt nàng lập tức tắt lịm, sắc mặt tái nhợt, ngón tay vô thức bóp ch/ặt mép tạp dề, giọng r/un r/ẩy: "Mẫu thân... các m/a ma... Em, em không làm được... Ca ca, em sẽ làm hỏng mất..."

"Sợ gì?" Ta nhìn nàng: "Điểm tâm do em làm, ngon dở đều là tấm lòng của em. Họ đến nếm thử là cho em thể diện."

Ta liếc nhìn đám thị nữ đứng im bên cạnh: "Ai dám nửa lời chê bai, lập tức đ/á/nh đuổi, b/án đi."

Các thị nữ run lẩy bẩy, cúi đầu thấp hơn.

Vân Thư ngây người nhìn ta, ánh mắt hoảng hốt dần thay bằng thứ quang mang kỳ lạ.

Ca ca đang chống lưng cho nàng.

Bờ vai vững chãi, thẳng tắp.

Nàng hít sâu, gật đầu mạnh mẽ: "Vâng!"

**(7)**

Mẫu thân đến không nhanh.

Sắc mặt cũng không được vui.

Phía sau đi theo mấy quản sự m/a ma có mặt mũi trong phủ, bao gồm Bích Châu và Phỉ Thúy trước kia bị ta quở trách, giờ đều cúi đầu ngoan ngoãn, không dám thở mạnh.

Bọn họ vào tiểu hoa viện Thính Trúc Hiên.

Vân Thư căng thẳng đứng bên bàn, trên bày mấy đĩa bánh quế hoa vừa ra lò hình dáng không mấy hoàn hảo, cùng món canh liên tử bách hợp nàng làm trước đó.

"Mẫu thân." Vân Thư khẽ gọi, khép váy thi lễ.

Mẫu thân nhẹ "Ừ" một tiếng, ánh mắt lướt qua mấy đĩa điểm tâm, chân mày khẽ nhíu, vẻ chê bai quen thuộc.

Mấy vị m/a ma mắt dán vào mũi, không lộ cảm xúc.

"Mời ngồi." Ta ngồi xuống chủ vị trước, giọng điềm nhiên: "Vân Thư nhớ mẫu thân, đặc biệt học nghề mời mẫu thân đến nếm thử. Các m/a ma cũng vất vả, dùng chút đi."

Mẫu thân mới chịu ngồi xuống, tư thái thanh nhã cầm đũa bạc gắp miếng bánh nhỏ, cắn một miếng.

Động tác nhai chậm rãi.

Hoa viện tĩnh lặng nghe rơi kim.

Mọi ánh mắt đổ dồn về gương mặt mẫu thân.

Vân Thư bấu ch/ặt ngón tay, móng tay đ/è đến trắng bệch.

Mẫu thân đặt đũa xuống, lấy khăn lụa lai khóe miệng, cuối cùng lên tiếng: "Đường nhiều quá, lửa quá tay, vị dính dính. Hình dáng... cũng thiếu chỉn chu."

Vai Vân Thư lập tức sụp xuống, mắt hơi đỏ lên.

Mấy m/a ma từng bị răn đe, trong mắt thoáng lóe vẻ kh/inh thường khó nhận.

Bích Châu thậm chí nhanh chóng bĩu môi.

Ta nâng chén trà, thổi bọt, không nói gì.

Mẫu thân thấy vậy, giọng dịu xuống chút ít: "Nhưng mới học mà làm được thế này cũng khó cho con rồi. Tấm lòng là tốt."

"Mẫu thân nói phải." Ta đặt chén trà xuống, giọng không lớn nhưng rõ ràng truyền đến tai mọi người: "Lòng hiếu thảo thuần khiết của Vân Thư, vị ngon dở chỉ là thứ yếu."

Ánh mắt ta hướng về mấy vị m/a ma: "Các ngươi đều nếm thử, đưa ra ý kiến cho Nhị tiểu thư."

Các m/a ma vội bước lên, mỗi người cẩn thận lấy một miếng nhỏ cho vào miệng.

"Ừm... ngọt mà không ngấy, rất tốt..."

"Hương quế thơm lừng, Nhị tiểu thư dụng tâm rồi."

"Phải đấy, mới học đã thế này, thật không dễ..."

Một tràng tán dương qua quýt.

Bích Châu cũng cầm một miếng, cắn một nhát, cười nói với Vân Thư: "Nhị tiểu thư khéo tay quá, điểm tâm nhìn đã thấy vui mắt..."

Lời còn chưa dứt, ta đột ngột cất tiếng: "Bích Châu."

Bích Châu gi/ật mình, vội nuốt vội miếng bánh, cúi đầu đáp: "Nô tài đây."

"Lúc nãy ngươi bĩu môi," ta nhìn nàng, giọng bình thản không gợn sóng: "Là thấy điểm tâm của Nhị tiểu thư không đáng cho vào miệng?"

Mặt Bích Châu "tái" xanh, "quỵch" quỳ xuống đất: "Nô tài không dám! Nô tài không có! Xin đại công tử minh xét!"

"Không có?" Ta khẽ nghiêng người, ánh mắt đóng đinh vào mặt nàng: "Vậy là ngươi thấy phu nhân phê bình không đúng? Món này thực ra hoàn hảo vô khuyết?"

Bích Châu run như cầy sấy, mồ hôi lạnh túa ra: "Nô tài... nô tài..."

Câu này trả lời thế nào cũng sai!

Nhận điểm tâm dở là t/át vào mặt Nhị tiểu thư, cũng là chất vấn lời phê của phu nhân.

Nhận điểm tâm ngon lại là bác mặt phu nhân.

Nàng tiến thoái lưỡng nan, chỉ biết gục đầu c/ầu x/in: "Nô tài đáng ch*t! Nô tài thất lễ! C/ầu x/in đại công tử xá tội!"

Danh sách chương

5 chương
05/12/2025 12:33
0
05/12/2025 12:33
0
05/12/2025 16:05
0
05/12/2025 16:04
0
05/12/2025 16:03
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu