「Bạn ki/ếm được bao nhiêu tiền, tùy thuộc vào năng lực của bạn.」

「Đây cũng là một dạng công việc. Con người dù ở hoàn cảnh nào cũng phải làm việc.」

Sau khi kết hôn, tiền lương của chồng đều giao hết cho tôi, anh ấy chỉ giữ lại chút ít tiền tiêu vặt.

Anh đứng im như trời trồng suốt hồi lâu.

Mãi sau, chồng tôi hít một hơi thật sâu rồi gật đầu đồng ý.

**8**

Hôm nay thứ Ba, đáng lẽ anh ấy không phải "nộp thuế vợ".

Nhưng hôm nay anh định dùng "công lương" để đổi lấy tiền sinh hoạt!

Tôi lập tức hào hứng, chuẩn bị chạy đi tắm rửa.

Nhưng khi đến cửa phòng tắm, tôi chợt dừng lại.

Thế là tôi quay ra nói với chồng đang rửa bát: "Anh yêu, anh rửa xong bát thì vào rửa em nhé. Mỗi lần 200 nghìn."

Anh ấy quay lưng về phía tôi, giọng điệu phẳng lặng: "Biết rồi."

Trong phòng tắm...

...

...

Đến lúc anh ấy bế tôi thở hổ/n h/ển bước ra, tôi đã kiệt sức.

Trước đây mỗi lần "làm việc", chồng tôi thường kéo dài cả tiếng đồng hồ. Hỏi thì anh bảo mắc chứng khó... hoàn thành nhiệm vụ, cần nhiều thời gian.

Tôi từng định khuyên anh đi chữa trị.

Nhưng nghĩ lại, nếu thời gian ngắn mà tần suất ít, anh ấy chẳng còn ưu điểm nào nữa.

Thế là bỏ qua chuyện trị liệu.

Kết quả, lần đầu thử trong bồn tắm, hai đứa lại tốn trọn hai tiếng...

Mệt đ/ứt hơi.

**9**

Tôi xếp 7 triệu tiền mặt trên đầu giường.

Một triệu một xấp.

Bảy ngày trong tuần, mỗi ngày một lần, mỗi lần 1 triệu.

Đây vẫn là tiền lì xì năm mới tôi chưa kịp gửi ngân hàng.

Tôi đưa chồng một xấp tiền:

"Làm tốt lắm, giữ lấy đi."

Anh ấy cầm tiền đặt xuống rồi áp sát lại gần: "Em còn có thể ki/ếm thêm."

Nói rồi anh chặn ngay đôi môi tôi...

Tôi bỗng bừng tỉnh!

Hóa ra chuyện này cũng cần đặt KPI, thưởng nóng hẳn hoi thì chồng mới hăng hái thế!

Trước giờ anh toàn làm xong một lượt là ngủ khò.

Tôi háo hức hoàn thành đợt đầu.

Rồi tới lượt thứ hai.

Tôi đã díp mắt.

Đến lần thứ ba, không cưởng lại được nữa.

Lại thêm một hiệp...

Chồng tôi bắt đầu hơi... bi/ến th/ái rồi...

Khi anh "ki/ếm" hết 7 triệu, cũng là lúc ngủ say như ch*t.

Tôi thở dài ngao ngán chìm vào giấc ngủ.

Đúng là khi hạn thì ch/áy đồng, khi lụt thì ngập lụt.

Anh không hiểu nguyên tắc cân bằng sao?

Cứ muốn nhồi em thành b/éo phì một phát thế hả?

**10**

Sáng hôm sau, tôi gần như không dậy nổi.

Vì hai đứa thức đến tận 6 giờ sáng.

Nhưng nghĩ đến việc chồng thất nghiệp còn mình không được phép nghỉ việc, tôi cắn răng bò dậy.

Chồng tôi cũng ngáp ngắn ngáp dài đứng lên.

Anh sẽ đưa tôi đến công ty.

Vừa đến nơi, tôi lập tức lên mạng đặt hàng.

Giờ chồng đã sa cơ, tôi phải nắm lấy cơ hội.

Tôi đặt m/ua đồ hóa trang mèo, trang phục quản gia, c/òng tay, roj da, nến sáp...

Dặn chồng nhớ nhận bưu kiện:

"Anh yêu, làm việc chân chính trước giờ vất vả quá. Em thấy trên mạng có liệu pháp trị liệu cực đoan, dùng nghề... không chân chính để chữa lành tổn thương tâm lý của anh."

"Anh yên tâm, dù trái với lương tâm nhưng em vẫn sẵn sàng phối hợp."

"Anh cố gắng coi đây là công việc, ở nhà rảnh xem phim học hỏi thêm, giảm căng thẳng nhé."

Chồng tôi nhắn lại cho tôi một dấu chấm: " . "

**11**

Không biết anh ấy có hiểu ẩn ý của tôi không.

Tối qua dù rất nỗ lực ki/ếm tiền, nhưng tôi thấy chồng hơi lạm dụng... chiến thuật số lượng.

Cứ chăm chăm tăng tần suất nhưng kỹ thuật lại hơi kém.

Trước đây khi còn qu/an h/ệ vợ chồng bình đẳng, tôi phải giấu đi sở thích cá nhân để giữ hình tượng tiểu muội thuần khiết.

Nhưng giờ sự cân bằng ấy đã đổ vỡ.

Anh ấy thành kẻ thất nghiệp vô dụng, phải hầu hạ vợ để khỏi bị đuổi ra đường?

Tôi định đến ATM rút tiền nhưng nghĩ lại đêm qua no nê quá, tạm nghỉ vài hôm đã.

Về đến nhà, chồng đã nấu cơm xong, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ.

Tôi cảm thấy rất hài lòng.

**12**

Ăn xong, hai vợ chồng đi dạo công viên về, tôi chuẩn bị đi tắm.

Vừa bước vào nhà tắm, chồng đã lẽo đẽo theo sau.

Tôi quay lại nhìn anh.

Vẫn hơi ngại ngùng.

Cảm giác đêm qua như một vụ... phạm tội vì đam mê.

Giờ trở lại bình thường rồi.

Tôi nói: "Hôm nay không cần anh tắm, em tự làm được."

Anh nghiêm túc: "Thưa phu nhân, tôi còn phải ki/ếm tiền nuôi vợ."

Tôi lập tức đáp trả: "Anh đã có vợ rồi còn vào đây tắm cho em?"

Anh nhìn tôi chằm chằm: "Vợ tôi không phản đối, miễn tôi mang tiền về là được."

Tôi đành nói: "Hôm nay em không có tiền."

"Cho n/ợ."

Tôi từ chối khéo: "Hôm nay thật sự không được, hôm qua mệt quá rồi."

"Miễn phí cho em đấy."

Anh chính x/á/c đã nắm bắt tâm lý thích hời của tôi.

Nhưng tôi vẫn không nhịn được: "Sao anh không nói tặng trứng gà?"

Chồng cười khẽ, áp sát tai tôi thì thầm: "Tặng em hai 'trứng'."

Tôi: ...

...

**13**

Chồng tôi hư hỏng thật rồi.

Tắm rửa mà cũng nghĩ ra trò.

Lên giường, anh lại bắt đầu hôn tôi.

Tôi vội ngăn lại: "Em không trả tiền đâu nhé."

Anh nói: "Cho n/ợ."

"Em không chịu n/ợ."

Anh nắm lấy cổ tay tôi, lôi c/òng tay từ dưới gối ra khoá ch/ặt: "Giờ là giai đoạn m/ua b/án cưỡng ép."

Nhưng chồng tôi vẫn còn chút lương tri, cuối cùng đã tha cho tôi.

Hôm sau, ở công ty tôi suy nghĩ cả ngày, nhận ra mình phải giành lại thế chủ động.

Thế chủ động nằm ở tiền bạc.

Thế là trong bữa ăn, tôi hỏi chồng: "Anh còn bao nhiêu tiền?"

Anh hỏi lại: "Làm gì? Lương tháng anh đều giao em hết rồi mà."

Tôi nói: "Vợ chồng mình không được có quỹ đen."

Thế là tôi lại vét được vài chục triệu từ người anh.

Đúng là không thành thật chút nào.

Cầm tiền của anh, tôi lập tức giáo huấn: "Anh phải nhận rõ địa vị của mình!"

**14**

Anh cười: "Địa vị gì? Tội phạm thất nghiệp à?"

Tôi vội nghiêm mặt: "Nghiêm túc nào!"

Rồi ra sức khuyên bảo: "Anh thất nghiệp, không thu nhập, ở nhà chỉ là kẻ ăn bám. Nên phải biết điều, em bảo gì làm nấy, không cho làm thì dừng, hiểu chưa?"

"Anh ăn bám chỗ nào? Quần áo em mặc anh giặt, cơm em ăn anh nấu, bát đũa em dùng anh rửa, nhà cửa anh lau."

Danh sách chương

4 chương
02/12/2025 19:27
0
02/12/2025 19:27
0
02/12/2025 19:49
0
02/12/2025 19:47
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu