"Anh không biết đấy, lúc anh đi công tác vắng nhà, chị ấy cố tình không mặc áo ng/ực đi qua trước mặt em, chẳng phải là muốn quyến rũ em sao? Có chị dâu nào lại không mặc đồ lót đi lại trước mặt em chồng chưa vợ chứ?"

Tôi run người vì tức gi/ận.

Hôm đó tôi về nhà rất muộn sau ca làm đêm. Tắm xong, mệt đến mức quên mất sự tồn tại của cậu ta. Tôi chỉ mặc chiếc váy ngủ thường ngày, không mặc áo ng/ực ra phòng khách uống nước. Không ngờ cậu ta đột nhiên bước ra từ phòng.

Ngay lập tức, ánh mắt cậu ta dán ch/ặt vào ng/ực tôi - nơi lộ rõ điểm nhọn do không mặc áo lót. Tôi vội che ng/ực lại, nhưng cậu ta đã huýt sáo rồi buông lời khiếm nhã: "Không ngờ chị dâu cũng có da có thịt đấy chứ!"

Tôi trừng mắt: "Nói năng cho đứng đắn vào! Tôi là chị dâu của cậu đấy!"

Cậu ta nhếch mép: "Giả nai giả vờ gì? Cố tình không mặc đồ lót ra đây, chẳng phải muốn dụ dỗ em sao?"

Tôi không nhịn được: "Học không bằng anh, ngoại hình kém xa anh, chiều cao cũng thua, sao không soi gương xem mình ra gì mà đòi tôi để mắt?"

Nói xong tôi lập tức quay vào phòng khóa cửa. Lúc ấy vừa gh/ê t/ởm ánh mắt của em chồng, vừa bực vì ngay trong nhà mình mà phải mặc áo ng/ực khó chịu chỉ vì sự hiện diện của cậu ta.

Giờ nghĩ lại, có lẽ lời tôi đã làm cậu ta tổn thương lòng tự ái.

Tin nhắn mới từ em chồng lại hiện lên: "Anh ơi, lúc anh vắng nhà, chị ấy còn m/ua toàn trái cây đắt tiền về, chẳng phải là muốn lấy lòng em, rút ngắn khoảng cách sao?"

Tôi suýt bật đi/ên.

Có hôm đi làm về, tôi m/ua sầu riêng và đồ luộc định thưởng cho bản thân. Đang tắm mà nghĩ đến cảnh vừa ăn sầu riêng vừa gặm cổ vịt xem phim, vui đến nỗi hát nghêu ngao. Dù không ưa cậu ta, tôi vẫn định gọi ra cùng ăn.

Nhưng vừa mở tủ lạnh sau khi tắm xong, cả hộp sầu riêng và đĩa cổ vịt đã biến mất. Không khí ngập mùi sầu riêng thơm nức, càng gần phòng em chồng mùi càng nồng.

Tôi tắt ngấm như gáo nước lạnh dội đầu. Tay đã đặt lên nắm cửa phòng cậu ta, nhưng kịp kìm lại.

Từ đó, hễ tôi m/ua đồ ăn đắt tiền về là cậu ta lặng lẽ lấy hết, chẳng chừa lại gì. Đồ rẻ thì chê, chỉ chọn thứ đắt. Không hỏi mà lấy khác gì ăn tr/ộm.

Đáng gh/ét nhất là khi tự m/ua đồ như cá hồi, cherry, chân gà không xươ/ng, cậu ta chẳng bao giờ mời tôi. Cứ lén lút ăn một mình trong phòng rồi bí mật vứt rác sang cửa nhà hàng xóm. Mãi sau này hàng xóm kiểm tra camera mới vạch mặt.

Tin nhắn mới lại hiện lên: "Còn nữa, em đứng tiểu làm nước văng lên bồn cầu, chị dâu bắt em phải ngồi xuống. Người bình thường ai lại đi quan tâm chuyện tiểu tiện riêng tư của em chồng? Chắc chắn chị ấy đang dụ dỗ em!"

Toàn thân tôi run lên vì phẫn nộ.

Từ ngày em chồng đến ở, mỗi lần mở nắp bồn cầu là một phen kinh hãi. Vô số vệt nước tiểu vàng ươm b/ắn lên thành bồn sứ trắng. Chuyện khác có thể nhắm mắt làm ngơ, nhưng chuyện này thì không.

Tôi nói thẳng: "Sau này tiểu thì ngồi xuống, đứng lên làm bẩn bồn cầu lắm!"

Cậu ta nhăn mặt: "Đàn ông ai lại ngồi tiểu? Mất mặt lắm. Mẹ em bảo nước tiểu đồng tử của em uống vào còn đẹp da sinh con trai, nhiều người muốn m/ua còn không được."

"Chị dâu năn nỉ em đi, may ra em vui sẽ cho chị ly nước tiểu đồng tử, đẻ con trai nối dõi họ Trương."

Vẻ mặt kiêu ngạo của cậu ta khiến tôi buồn nôn.

"Thôi khỏi, nếu quý thế thì cậu giữ mà uống đi, uống càng nhiều càng tốt!"

Cậu ta buột miệng: "Thứ dơ bẩn ấy ai thèm uống." Nói xong mới nhận ra thật lòng, mặt biến sắc.

Tôi bỏ qua nhưng nghiêm khắc: "Lần sau còn đứng tiểu thì cút khỏi nhà tôi ngay!"

Em chồng tiếp tục ly gián: "Anh thường xuyên đi công tác, không chừng chị dâu cảm thấy cô đơn. Giờ chị ta khát đến mức không buông tha cả em - em là em ruột anh đấy. Vì anh, em có thể kiềm chế. Nhưng nếu chị ta đi dụ đàn ông bên ngoài thì khó nói lắm. Đàn bà tự đưa thân thì ai chả nhận."

Lời vu khống khiến tôi gi/ận sôi người. Nhưng tin nhắn của chồng khiến lòng ấm lại: "Đừng bịa chuyện! Vợ anh không như thế."

Mười mấy giây sau, em chồng nhắn: "Em chỉ khuyên anh lắp camera trong nhà. Phòng vạn nhất."

Nửa tiếng sau, chồng tôi - Trương Siêu nhắn tin: "Em ngủ chưa?"

Tôi vui vì anh bênh vợ, gửi ngay icon trái tim: "Chưa anh."

"Anh muốn bàn với em chuyện này... Quần l/ót của Thừa Dương để bảy ngày chưa giặt, không giặt nữa thì cậu ấy hết mặc rồi. Em giúp cậu ấy giặt được không?"

Danh sách chương

5 chương
02/12/2025 19:35
0
02/12/2025 19:35
0
02/12/2025 21:15
0
02/12/2025 21:13
0
02/12/2025 21:11
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu