Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
"Em nói đi, rốt cuộc vì sao em không vui?"
"Có phải vì ngày nào tan làm về cũng phải làm việc nhà?"
"Hay là... em muốn đổi mật khẩu cửa nhà mới một cách vô cớ, nhưng lại không chịu nói cho anh biết lý do thật sự?"
Tôi nói hết những lời này, trên mặt Sở Kiện vẫn giữ nguyên vẻ mệt mỏi bất lực. Nhưng khi tôi thốt ra câu cuối cùng, vẻ mặt anh ta rốt cuộc cũng sụp đổ.
Anh ta hất vai tôi ra, giọng cao vút: "Làm gì có lý do thật nào?"
"Anh chỉ nghĩ chuyển nhà mới thì nên thay đổi vài thứ, lý do đổi thành số 10 anh cũng nói với em rồi!"
"Em không những không tin anh, còn ở đây nói lời mỉa mai vu oan cho anh?"
"Kiều Vân, em bị đi/ên rồi à!"
Thấy chưa. Đàn ông quả nhiên đều như thế cả. Chuyện họ không để tâm, dù em có nói đến trời xanh họ cũng chẳng thèm tranh cãi. Chỉ khi nào chạm đúng chỗ đ/au, họ mới lập tức nổi đóa, nhảy dựng lên tranh cãi với em. Cái vẻ mặt gi/ận dữ mất bình tĩnh lúc này của anh ta, chính là bằng chứng rõ ràng nhất.
Cánh cửa bị Sở Kiện đ/ập rầm một tiếng chấn động cả trời. Thằng đi/ên này lại lao ra khỏi cửa nữa rồi. Tôi nhất thời không phân biệt được, anh ta làm thế vì cảm thấy mình có lý đến mức phải dùng sức mạnh đ/ập cửa để bày tỏ tức gi/ận, hay là vì trong lòng hiểu rõ căn nhà này họ Kiều chứ không họ Sở, ở đây không có tư cách nên chỉ biết dùng cách này hèn hạ bỏ chạy.
Chưa được bao lâu, điện thoại rung lên liên hồi. Là Tiểu Đường, bạn thời nhỏ của Sở Kiện. Cậu ta mở cửa hàng đồ nội thật, vì ở gần nên thường xuyên ăn uống cùng nhau, là một chàng trai khá thật thà. Hiện giờ hơn nửa số đồ nội thật trong nhà này đều m/ua từ cửa hàng của cậu ta.
Tôi nhấc máy, chưa kịp mở miệng, giọng nói cuống quýt của Tiểu Đường đã phụt ra từ ống nghe: "Chị Kiều! Chị với anh Sở sao thế?"
"Vợ chồng cãi nhau thì cãi, đừng đuổi người ta đi chứ!"
"Anh ấy giữa đêm chạy đến chỗ em, nhất định kéo em đi chuyển lô đồ nội thật cuối cùng đến nhà mới ngay bây giờ!"
Nghe cậu ta nói, trong đầu tôi lại nghĩ đến chuyện khác. Anh ta gấp gáp trang trí nơi đó như vậy, sợ rằng nóng lòng muốn mời người khác đến lắm. Mượn cớ cãi nhau với tôi, còn có thể diễn trò người đàn ông tốt chịu oan ức vì đại cục trước mặt người bạn thật thà này.
Quả nhiên. Tiểu Đường bên kia đầu dây ngập ngừng, lại bắt đầu khuyên nhủ: "Chị Kiều, chị nghe em nói, đàn ông như anh Sở bây giờ hiếm lắm."
"Cãi nhau xong không trút gi/ận lên chị, tự ra ngoài làm việc với bộ mặt lạnh như tiền."
"Hai người cũng đã kết hôn, lại có bé Miên Miên rồi, có mâu thuẫn gì
Chương 6
Chương 8
Chương 6
Chương 8
Chương 10
Chương 7
Chương 8
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook