Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
**Chương 1: Thợ Gọt Xươ/ng**
Mẹ tôi là thợ gọt xươ/ng, chuyên giúp những người phụ nữ cao quá khổ - những người vượt trội hơn cả đàn ông của họ - trở nên thướt tha. Từng người phụ nữ lực lưỡng bước vào phòng mổ của mẹ, rồi bước ra với dáng vẻ nhỏ nhắn đáng yêu. "Anh xem, em giờ có đủ mặt mũi chưa?" Họ nũng nịu dựa vào vai đàn ông như thể không đứng vững. Để bảo vệ lòng tự trọng của chồng, họ sẵn sàng hiến xươ/ng của mình. Những người đàn ông thấp bé cảm động rơi nước mắt. Chỉ đến khi đêm về, họ lại lén lút quay lại phòng mổ. Mẹ lục ra những khúc xươ/ng đã gọt ban ngày. "Muốn thêm bao nhiêu centimet?" Bọn họ hét lên trong phấn khích: "Cho tôi lên 1m80!"
**1**
Thời phụ nữ còn đói khổ, nghề của mẹ chưa hưng thịnh. Bà chỉ là đồ tể trong lò mổ, lọc xươ/ng thịt gia súc. Cả làng chưa từng thấy người phụ nữ nào to cao như mẹ - gần 2m, khiến ai nấy phải ngửa cổ nhìn lên. "Đàn bà gì mà cao thế?" "Chắc ăn phải thứ gì quái dị, nhìn bả nhồn nhét như nuốt chửng cả cha mẹ ruột..." Những người phụ nữ lùn tịt và đàn ông thấp bé chỉ trỏ mẹ. Thậm chí có tin đồn mẹ ăn thịt người. Mẹ im lặng đóng cửa ở ẩn. Khi làng phát triển, người ta no đủ, bắt đầu xuất hiện những cô gái cao như mẹ. Nhưng họ không muốn thế. Cao lớn đồng nghĩa với ế chồng. Mẹ chính là bài học sống. Bà bị s/ỉ nh/ục, bị đàn bà thấp bé kh/inh rẻ, bị đàn ông lùn hơn ch/ửi m/ắng. Sau cùng, mẹ sinh ra tôi trong cô đ/ộc - một đứa con hoang không cha. Chẳng bất ngờ, tôi thừa hưởng gen của mẹ. Năm mười tuổi, tôi đã cao 1m80. Tôi không muốn lớn thêm nữa, bởi tôi thích một chàng trai chỉ cao 1m50. Đứng cạnh tôi, cậu ấy như món đồ chơi nhỏ. Tôi x/ấu hổ cúi gằm mặt, gào khóc với mẹ: "Tại mẹ! Sao sinh con ra cao thế? Tại gen tồi của mẹ!" Mẹ đứng dậy, bóng đen to lớn của bà bao trùm lấy tôi. Bà rút con d/ao mổ: "Con muốn bé đi không? Mẹ có thể biến con thành tẹo nhỏ, nhỏ hơn cả người lùn." Gương mặt mẹ đầy phẫn nộ và thất vọng. Tôi toát mồ hôi lắc đầu. Từ đó, mẹ treo biển "Thợ Gọt Xươ/ng Chuyên Nghiệp" trước nhà. Tấm biển ấy dành cho đứa con gái ngỗ nghịch như tôi. Nhưng thật kỳ lạ, khách hàng kéo đến xếp hàng dài - toàn phụ nữ. Tôi trốn trong phòng nghe tiếng xươ/ng bị c/ắt lìa răng rắc, nhìn đôi chân vạm vỡ của mình mà r/un r/ẩy tưởng tượng cảnh nó thành đống xươ/ng thừa. Mẹ đứng ngoài cửa, tay cầm d/ao gọt xươ/ng thì thầm: "Mẹ sẽ đợi, đợi đến khi con sẵn sàng như họ."
**2**
Lưu Phong, bạn trai tí hon 1m50 của tôi, dù đã hai mươi tuổi vẫn không cao thêm. Trong khi tôi tiếp tục vượt qua cả chiều cao 2m của mẹ. Dù nhịn ăn, gù lưng, cúi đầu mà đi, tôi vẫn cứ cao mãi. Mỗi lần đứng cạnh Lưu Phong, ánh mắt dò xét của mọi người như d/ao cứa: "Như mẹ dắt con ấy, làm chuyện ấy thì ai nằm dưới? Thằng lùn có với tới không?" "Gh/ê thật, gen đàn bà gì mà quái dị? Hay là đồ chuyển giới..." Nỗi x/ấu hổ bủa vây tôi. Nhưng Lưu Phong không màng. Cậu ấy còn khoe khoang: "Bạn gái tớ đấy, hơn 2m! Cao nhất vùng này!" "Không, cao nhất luôn, hơn cả đàn ông!" Lũ bạn lùn của cậu nhìn tôi như báu vật. Mẹ thì gh/ét Lưu Phong, coi cậu như côn trùng bám quanh tôi: "Thằng lùn lại dẫn con đi phô trương khắp làng rồi hả?" Bà vừa cạo thịt thừa trên bộ xươ/ng trắng hếu vừa chế nhạo: "Nó coi con như chó, dắt đi dạo mà con ngoan ngoãn chẳng cần xích." Tôi hít sâu cãi lại: "Còn hơn kẻ cô đ/ộc ở nhà liếm xươ/ng người khác!" Mẹ dừng tay, ánh mắt âm u xuyên thấu khiến tôi lùi bước. Nhưng rồi tôi chợt nhận ra mình đã cao hơn mẹ - bà già yếu gù lưng trước tôi chẳng là gì. Lần đầu tiên tôi tự hào về chiều cao. Mẹ bật cười chua chát: "Con tưởng mấy bộ xươ/ng này là để dành cho mẹ sao?" Hôm nay có năm sáu người tới, xươ/ng chất đầy bàn. Tôi sững sờ. Mười năm, tôi chưa từng biết mẹ xử lý chúng thế nào. Bà lặng lẽ ra ngoài, lật tấm biển "Gọt Xươ/ng". Mặt sau trống trơn. Bà quay lại nhìn tôi như nhìn kẻ đáng thương: "Tối nay, con làm phụ tá cho mẹ." Tôi nhíu mày ngơ ngác. Đêm nào có phụ nữ tới gọt xươ/ng? Phải chăng mẹ muốn tôi giúp vứt xươ/ng? Tiếng gõ cửa vang lên. Một người đàn ông lùn bước vào, ngước nhìn mẹ với nụ cười nịnh nọt: "Bắt đầu được chưa?"
**3**
Tôi nhận ra hắn. Ban ngày hắn từng tới cùng một phụ nữ xin gọt xươ/ng.
Chương 7
Chương 9
Chương 6
Chương 10
Chương 6
Chương 6
Chương 7
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook