Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Tôi thật sự rất ngưỡng m/ộ số mệnh tốt đẹp của mẹ chồng. Vừa mất đi một con trâu cày già khổ sở là bố chồng, giờ lại có thêm một chú cừu non hiền lành chu đáo. So sánh người với người chỉ thêm tức gi/ận!
9. Mẹ chồng bắt đầu ở nhà dưỡng th/ai. Vốn dĩ bà đã hay đòi hỏi, giờ càng khó chiều hơn. Ngày nào cũng đòi cái này thứ nọ, thường xuyên hứng lên là muốn ăn đủ thứ. Đêm khuya thường bắt Trần Văn Bác đi m/ua đồ nướng linh tinh, nhưng khi m/ua về lại chẳng muốn ăn nữa. Ngày nào cũng hành hạ như vậy khiến Văn Bác chịu không nổi.
Anh ta bàn với mẹ liệu có thể nhờ Trương Dương đến chăm sóc không, dù sao cũng là cha ruột của đứa bé, nên có trách nhiệm. Mẹ chồng không đồng ý. Bà bảo Trương Dương ngày ngày đi làm vất vả, giờ giải lao còn phải lo chạy đồ trang trí nhà mới, tối về lại chăm bà thì mệt quá sao? Rồi bà lại khóc lóc bảo Văn Bác chê bà là gánh nặng, nuôi con trai thành công cốc.
Đối với người mẹ này, Trần Văn Bác chỉ biết kiệt sức. Anh ta muốn tôi chia sẻ gánh nặng. Tôi đâu có dại, tính cách mẹ anh ta tôi không hiểu sao? Có cố gắng mấy cũng chỉ tốn công tốn của mà chẳng được lời khen. Tôi đã nhanh chóng viện cớ công việc bận rộn, tan làm đi dạo với bạn gái, ăn tối xong mới về. Mẹ ai người nấy chăm!
Sau một tháng, Văn Bác xuống sắc trông thấy. Anh ta than thở riêng với tôi: "Mẹ sau khi mang th/ai khó chiều thật! Sao Trương Dương vẫn chưa sửa xong nhà để đón mẹ đi mau thế."
10. Trong khi Văn Bác mong ngóng Trương Dương đón mẹ đi thì đám cưới của mẹ chồng lại có biến. Bố mẹ Trương Dương chê bà tuổi đã cao. Nếu Trương Dương dám cưới bà, mẹ hắn sẽ tr/eo c/ổ t/ự t*. Đứng giữa mẹ đẻ và người yêu, Trương Dương thẳng thừng chọn mẹ ruột. Cuối cùng hắn nói với mẹ chồng tôi coi như căn nhà là bồi thường cho bà.
Mẹ chồng khóc như mưa như gió ở nhà. Còn Văn Bác lại thấy chia tay thì tốt hơn, từ đầu anh đã không ủng hộ mối qu/an h/ệ này. Anh khuyên mẹ nên ph/á th/ai khi th/ai còn nhỏ. Nhưng mẹ chồng đắm chìm trong ái tình, nhất quyết không đồng ý. Bà bảo đứa bé là minh chứng tình yêu với Trương Dương, và bà linh cảm đây chắc chắn là con trai. Đợi sinh con trai ra, mẹ Trương Dương thấy cháu trai ắt sẽ đồng ý cho họ đến với nhau. Dù Văn Bác có khuyên cách mấy, bà vẫn cương quyết giữ lại. Không thì bà sẽ mang con đi nhảy lầu!
Văn Bác biết làm sao được? Đành tiếp tục chăm mẹ trong khổ sở. Vài tháng sau, bụng mẹ chồng phình to như thổi. Ngày nào cũng ăn khỏe uống nhiều. Mỗi tối lại bắt Văn Bác dẫn đi dạo. Anh ta miễn cưỡng vô cùng - người không quen tưởng anh dẫn vợ đi dạo, người quen biết thì xì xào sau lưng khiến anh mất mặt. Nhưng mặt mũi nào so với chuyện tiếp theo?
Mẹ chồng nhận được tin nhắn ngân hàng về khoản v/ay m/ua nhà cao bất thường. Văn Bác đi hỏi thì ra giá căn hộ đó không đắt thế, các nhà xung quanh cũng không mắc vậy. Tính ra nhà mẹ chồng đắt hơn 200 triệu đồng. Hơn nữa vị trí x/ấu, khó b/án lại. Mẹ chồng gọi cho Trương Dương không được, nhắn tin thì phát hiện bị chặn. Chẳng còn nghi ngờ gì - bà đã bị lừa! Tiền mất tật mang. Mà "tật" ở đây cũng dễ hiểu - bà lớn tuổi lại thích "gặm cỏ non".
Mẹ chồng ôm bụng ngã vật xuống đất. Bà chuyển dạ sớm hơn dự kiến nửa tháng. Quả nhiên sinh con trai. Nhưng được ích gì?
11. May mắn đứa bé khỏe mạnh. Các chỉ số đều tốt. Dù mẹ chồng đã lớn tuổi nhưng bác sĩ nói sức khỏe bà còn hơn nhiều người trẻ. Nằm viện một tuần là về nhà.
Về đến nhà, sau khi ổn định bà và em bé trong cảnh hỗn lo/ạn, Văn Bác tìm tôi bàn: "Tiểu Vũ, lúc mẹ nằm viện anh thấy em chăm mẹ và bé rất tốt. Em nghĩ sao về việc nghỉ phép một tháng để giúp mẹ ở cữ?"
Tôi bật cười gi/ận dữ. Mẹ anh sinh xong cần tắm rửa, anh không tiện làm nên để tôi làm? Mỗi lần thay tã hay cho bé bú, anh đều lóng ngóng - khi thì làm sặc sữa, khi lại khiến bé khóc ngằn ngặt. Thấy con tội nghiệp nên tôi đều làm giúp. Giờ thành ra tất cả là việc của tôi! Ở viện thức đêm chăm bảy ngày chưa đủ, giờ còn bắt tôi nghỉ việc chăm mẹ ở cữ?
Chỗ làm của tôi mỗi người một việc. Nghỉ vài ngày này sếp đã không hài lòng. Nghỉ tiếp chắc đuổi việc quá! Thật là mặt mũi nào mà to thế! Tôi thẳng thừng từ chối và đề nghị thuê người giúp việc chuyên nghiệp.
Văn Bác không đồng ý: "Thuê người đắt lắm, tiền một tháng bằng hai tháng lương em. Em nghỉ một tháng, nhà mình tiết kiệm được hơn năm triệu. Tốt biết mấy."
Tôi gi/ận dữ: "Anh không hiểu tiếng người à? Nếu em nghỉ chăm mẹ thì việc làm coi như xong. Tiết kiệm năm triệu mà mất việc, đáng không?"
Văn Bác hờ hững: "Mất việc thì thôi, đằng nào em cũng hay phàn nàn sếp khó tính, thôi thì nghỉ luôn ở nhà chăm mẹ và bé. Anh đang lo sau tháng ở cữ không ai chăm mẹ với bé. Em biết đấy, mẹ anh được bố chiều quá nên yếu đuối, chẳng biết làm gì. Anh với anh trai từ lúc sinh ra đã được bà nội đón về nuôi. Mẹ chưa từng chăm con, cũng không biết cách. Thấy em ở viện chăm tốt thế, em cứ giúp vài năm, đến khi bé đi mẫu giáo thì mình đẻ con. Coi như tích lũy kinh nghiệm."
Chương 6
Chương 5
Chương 6
Chương 6
Chương 6
Chương 11
Chương 10
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook