Lệch Lạc

Chương 9

07/11/2025 08:40

“Tôi chân thành với em. Nếu đối tượng hôn nhân không phải là em, tôi đã không bao giờ đồng ý.”

“Tưởng Mộc Trạch, anh chỉ thích hái mặt trăng sáng nhất. Vì anh nghĩ, chỉ thứ sáng nhất mới xứng với anh.”

“Nhưng khi thực sự hái được mặt trăng, anh lại chê ánh trăng quá lạnh lẽo, không thể sưởi ấm anh. Thế nên anh đã chọn thư ký Thẩm - thứ dễ dàng với tới.”

“Có lẽ, thứ anh cần từ đầu đến cuối chỉ là một công cụ thỏa mãn d/ục v/ọng.”

Đầu dây bên kia im lặng lâu, chỉ còn tiếng thở nặng nề. Cuối cùng, anh ta không thể phản bác điều gì.

Vài ngày sau, luật sư của tôi nhận được thỏa thuận ly hôn từ Tưởng Mộc Trạch. Điều khoản rõ ràng, anh ta chọn cách ra đi tay trắng.

***

Đêm khuya, tòa nhà văn phòng chỉ còn ánh đèn từ tầng của tôi.

Tôi chăm chú nhìn vào dữ liệu trên màn hình. Công ty mới đang vào guồng, mỗi quyết định đều quan trọng.

Tiếng “tít” vang lên, cửa văn phòng được mở bằng thẻ. Tôi không ngẩng đầu vì biết chỉ có một người có thể vào theo cách này.

Thương Từ bước đến trong bộ vest xám đậm, cổ áo bỏ hai khuy lộ xươ/ng quai xanh gợi cảm. Anh đặt ly trà táo đỏ còn nóng bên tay tôi, tự nhiên dựa vào mép bàn.

Mùi rư/ợu nhẹ từ buổi tiếp khách hòa với hương nước hoa nam tính phảng phất quanh anh. Anh nhìn tôi hồi lâu, giọng trầm pha chút oán gi/ận:

“Khương tổng khỏi bệ/nh rồi, tỉnh táo rồi, bắt đầu phũ phàng với tôi sao?”

Tay tôi vẫn đặt trên máy tính, đầu óc toàn con số. Tôi ngẩng lên ngơ ngác: “Anh nói gì cơ? Em đang tính toán chưa nghe rõ.”

Thương Từ nghiêng người tới gần, hai tay chống hai bên ghế xoay, nh/ốt tôi trong khoảng không hẹp giữa anh và bàn làm việc.

“Em đang lạnh nhạt với anh.”

Hơi thở ấm nồng mùi rư/ợu phả vào tai khiến suy nghĩ tôi đảo lộn. Tôi nhìn yết hầu anh đang gần kề, cổ họng khô lại.

“Em... em đâu có...”

“Vậy thì chứng minh bằng hành động.”

Anh không cho tôi phản ứng, cúi xuống hôn môi tôi. Nụ hôn vừa mạnh mẽ vừa quyến rũ, lưỡi anh xâm nhập khéo léo như muốn bù đắp những ngày xa cách.

Máy tính rơi xuống thảm. Anh kéo tôi đứng dậy, đẩy lưng tôi áp vào cửa kính văn phòng. Khung cảnh thành phố lấp lánh hiện ra dưới chân, kính phản chiếu hai bóng người đan vào nhau.

Lưng tôi chạm kính lạnh, trước ng/ực là thân nhiệt nóng bỏng của anh. Cảm giác lạnh nóng đối nghịch khiến tôi run nhẹ.

“Thương Từ... đây là văn phòng...”

Giọng tôi đ/ứt quãng, lý trí cuối cùng cố gắng chống cự. Dù kính dán phim một chiều, tôi vẫn cảm thấy như có ngàn con mắt đang nhìn.

“Thì sao?”

Môi anh men theo đường hàm xuống cổ, để lại những nụ hôn mơn man. Tay anh luồn dưới áo sơ mi, xoa nhẹ vòng eo.

“Khương tổng, nỡ nào từ chối tôi chứ?”

Anh tháo khuy áo tôi với động tác thuần thục. Không khí mát lướt qua da thịt, ngay lập tức bị bàn tay nóng bỏng của anh che phủ.

Anh xoay người tôi đối diện cửa kính, ôm từ phía sau. Những nụ hôn dọc xươ/ng bả vai khiến chân tôi mềm nhũn.

“Đừng... đừng ở đây...”

“Gọi anh là chồng đi.”

Kể từ khi ly hôn Tưởng Mộc Trạch, anh rất hay bắt tôi gọi như vậy.

“Chồng... anh... em xin anh...”

Anh bế tôi đến bàn gỗ lớn, tài liệu bay tung tóe. Ánh mắt anh đầy d/ục v/ọng khi ngước nhìn tôi từ gi/ữa hai ch/ân tôi.

“Khương Du, nhìn anh.”

Chiếc váy da ngắn bị đẩy lên, mặt bàn mát lạnh áp vào đùi. Anh đứng gi/ữa hai ch/ân tôi, tay men theo đùi đi lên. Hơi thở tôi gấp gáp, nhanh chóng mất hết sức lực.

Tiếng bàn kêu cót két theo nhịp động tác. Anh cắn nhẹ dái tai tôi thì thầm:

“Còn dám lạnh nhạt nữa không? Hả?”

Tôi úp mặt vào cổ anh, im lặng chỉ khiến anh càng hung hăng hơn. Nước mắt ứa ra khóe mắt.

“Em không chịu nổi nữa... Thương Từ... đưa em về nhà...”

Anh vuốt lưng tôi ướt đẫm mồ hôi, cười khẽ:

“Về nhà... tiếp tục.”

Danh sách chương

3 chương
07/11/2025 08:40
0
07/11/2025 08:36
0
07/11/2025 08:34
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu