Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
9
Tôi mở mắt nhìn sếp.
Có lẽ cảm nhận được ánh mắt tôi, anh ấy cũng mở mắt ra.
Chúng tôi nhìn nhau trong chốc lát, rồi lại ngượng ngùng quay đi.
Anh liếc nhìn trời bên ngoài, giọng khàn khàn vừa tỉnh giấc: "Đã chiều rồi".
Tôi ừ một tiếng.
Rồi chợt nhớ ra...
Nhưng anh đã ôm lấy tôi, nói: "Để anh ôm một chút, lâu rồi anh chưa ngủ sâu thế".
Tôi cứng đờ người không động đậy.
Tôi cũng cảm nhận vòng tay anh.
Tôi thấy mình cũng cần một cái ôm như thế.
Đời người cô đơn quá.
Anh ôm tôi một lúc rồi buông ra, lại chăm chú nhìn vào mắt tôi khiến tôi hơi ngượng.
Rồi anh từ từ nghiêng người hôn tôi.
10
Nụ hôn của anh từ dịu dàng ban đầu, dần trở nên mãnh liệt và đầy chiếm hữu.
Cho đến khi nụ hôn dần di chuyển xuống dưới...
Chúng tôi đã... làm chuyện ấy trên sofa...
Hoàn toàn là hành động theo cảm xúc...
...
Đã lâu lắm rồi tôi không qu/an h/ệ với chồng.
Vì tôi biết anh ta tán tỉnh người khác, lại còn vào trung tâm tắm hơi, cảm thấy anh ta thật bẩn thỉu.
Tôi cũng cảm thấy cơ thể mình như đã ch*t.
Không ngờ, dưới thân sếp... tôi lại hồi sinh...
11
Sau hôm đó, tôi và sếp bắt đầu hẹn hò.
Yêu anh ấy, tôi thấy mình hết tự trách bản thân.
Nỗi oán h/ận với chồng cũng tan biến, vì cả trái tim tôi đã bị con cái và sếp chiếm chỗ.
Sếp không chỉ là quý nhân phù trợ sự nghiệp, thường xuyên động viên khen ngợi tôi, anh còn cho tôi tiền tiêu vặt.
Mỗi lần cho vài chục triệu.
Anh còn biết xin lỗi, nói vì bận làm thêm giờ không thể đưa đón, bảo tôi tự đi m/ua sắm cho vui.
Ban đầu tôi không nhận.
Anh bảo đó là cách anh thể hiện tình cảm, vì anh không có nhiều thời gian nhưng tiền thì nhiều, mong tôi đón nhận.
Tôi muốn nói, tôi cũng không có thời gian, tiền cũng không nhiều.
Cuối cùng tôi vẫn nhận tiền theo lời anh.
12
Có tiền sếp cho, lòng tôi bớt chua xót.
Cũng tự tin hơn đôi chút.
Tôi và chồng mãi sống trong nhà thuê.
Lại còn là loại một phòng khách một phòng ngủ.
Tôi không biết sau này con vào tiểu học phải làm sao, vì không có nhà chắc chúng phải học trường tồi nhất.
Giờ có tiền sếp cho, tôi cất đi cảm thấy tương lai an toàn hơn.
Vì được yêu đương, tôi thấy mình như trở về thời con gái nhẹ tênh, tim đắm trong bong bóng hồng.
Tôi còn thiết kế được vài mẫu váy b/án rất chạy.
Tôi vui lắm.
13
Tôi không còn phải tức gi/ận vì đòi chồng đưa tiền.
Cặp song sinh thích đồ chơi nào, tôi m/ua liền.
Tôi nhờ mẹ trông cháu, mỗi lần chuyển bà 200k, bà vui vẻ giúp ngay không gi/ận dỗi, tôi có nhiều thời gian hơn để tập trung cho công việc.
Dĩ nhiên, cũng có thêm thời gian hẹn hò với sếp...
Sếp luôn đề nghị đưa tôi về.
Tôi đều từ chối.
Tôi bảo anh, tôi sống trong khu ổ chuột, bố mẹ trọng nam kh/inh nữ, tôi không có phòng riêng phải ngủ ghế salon.
Đó là sự thật.
Đôi khi tôi nghĩ mình yêu chồng vì thiếu tình thương, vì hồi mới yêu anh ta rất chiều chuộng, kiên nhẫn, còn m/ua trà sữa bánh ngọt cho tôi.
Chưa ai đối xử với tôi như thế.
Về sau mới hiểu, sự tốt của chồng rất rẻ mạt, chỉ là tôi chưa từng biết thế nào là cao sang thôi.
14
Tôi còn nói với sếp, tôi tự ti lắm, không muốn anh thấy cảnh khốn khó của mình.
Sếp tế nhị, không đề cập chuyện đưa về nữa.
Mỗi lần tôi đều theo anh về nhà.
Nhà sếp ở khu cao cấp gần công ty.
Tôi hoàn toàn yên tâm không sợ gặp chồng.
Vì cả đời hắn chẳng bao giờ bước chân tới nơi sang trọng thế.
Sếp ở nhà phố.
Dần dần, nhà anh xuất hiện nhiều đồ của tôi.
Như dép đi trong nhà, đồ ngủ, quần áo, mỹ phẩm...
Đều do anh m/ua cho.
Tôi mới biết, đồ mình mặc trước giờ thô ráp và rẻ tiền thế nào...
Thiết kế đầu tay của tôi b/án chạy, công ty thưởng cho tôi.
Sếp còn tặng riêng tôi chiếc Mercedes màu hồng.
Tôi không dám lái về nhà.
Không sợ chồng phát hiện, mà sợ hắn sẽ cư/ớp xe.
Thế là tôi vẫn đỗ xe ở nhà sếp.
Tôi nói nếu đem về, bố mẹ sẽ bắt tôi giao nộp ngay.
15
Sếp tặng xe, tôi cảm động lắm, cũng rất thích.
Nhưng đến khi anh tặng tôi căn hộ, tôi mới nhận ra sự thích trước kia thật hời hợt.
Hôm đó là sinh nhật tôi.
Nhưng không ai nhớ.
Tôi cũng giả vờ quên luôn.
Đã có gia đình rồi, còn đòi sinh nhật làm gì.
Không ai quan tâm cũng bình thường thôi.
Con người đừng quá đỏng đảnh.
Tôi đi làm như thường.
Đến công ty, khoảng 10h sếp nhắn bảo ra ngoài bàn hợp đồng.
Việc này cũng có khi xảy ra.
Vì khi hợp tác với đối tác nước ngoài, họ thường muốn gặp designer.
Tôi sẽ trao đổi ý tưởng thiết kế để họ tiện quảng bá.
Tôi tưởng lần này cũng vậy.
16
Cho đến khi anh đưa tôi đến khu chung cư mới.
Rồi nắm tay tôi bước vào một căn hộ.
Nhà hoàn toàn mới.
Được trang trí bằng hoa tươi và bóng bay cực kỳ tinh tế.
Trên tường viết: "Chào mừng tiểu bảo bối Diệp Trân Trân về nhà".
Phía dưới còn ghi: "Chúc bảo bối sinh nhật vui vẻ".
Trên đời này, chỉ có sếp gọi tôi là bảo bối thôi.
Chồng giờ chẳng thiết tha với tôi nữa.
Trong lúc tôi kinh ngạc, sếp đưa tôi chìa khóa và sổ hồng.
Anh nói sẽ cho tôi một tổ ấm.
Từ nay tôi sẽ có cuộc đời mới.
Tôi xúc động quá.
Anh là người tốt với tôi nhất từ trước đến nay.
Chương 7
Chương 7
Chương 105
Chương 5
Ngoại truyện
Bình luận
Bình luận Facebook