Kế hoạch cứu bố phản diện

Chương 6

05/11/2025 09:10

Lần này bố rất ngoan, yên phận suốt ba năm trời.

Nhưng một kẻ phản diện mà không gây rắc rối thì sao gọi là phản diện?

Chẳng bao lâu sau, bố lại lên kế hoạch trả th/ù mới và xuất hiện đầy ấn tượng.

12

Trong mắt bố, ng/uồn gốc mọi bất hạnh của đời mình đến từ hai thứ: gia tộc Cố và Cố Thời Yến.

Xét ở góc độ nào đó, hai thứ này vốn dĩ là một.

Đánh bại gia tộc Cố cũng chính là đ/á/nh bại Cố Thời Yến.

Bố đã thuyết phục các cổ đông tập đoàn Cố thị, chuẩn bị phát động tấn công trong bữa tiệc x/á/c định người kế thừa.

Khi biết được kế hoạch của bố, tôi đã sốc đến mức không nói nên lời.

Sống yên ổn tốt đẹp vậy, sao cứ phải đi khiêu khích nhân vật chính làm gì?

Hắn ta có hào quang của nhân vật chính, gặp nguy hóa lành, bố có biết không chứ!

Dù qua chỉnh sửa của tôi, lúc này thực lực của bố đã vượt xa nguyên tác.

Nhưng tôi vẫn không lạc quan về phía bố.

Chỉ là lần này bố quyết tâm trả th/ù, tôi nói gì cũng vô ích.

Để ngăn tôi phá rối, bố khóa phòng sưu tập rồi ném chìa khóa xuống bồn cầu.

Thậm chí bố còn đi/ên cuồ/ng dùng keo siêu dính dán ch/ặt mọi đồ đạc trong nhà!

Lúc này tôi đã 7 tuổi, là một cô bé ngoan ngoãn rồi.

Chiêu nũng nịu vô n/ão ngày xưa đã lỗi thời.

Thế nên tôi không phá rối nữa, chỉ xin bố cho đi cùng.

Bố ban đầu không đồng ý, nhưng sau lại mềm lòng.

"Gia tộc Cố n/ợ chúng ta, bố sẽ đưa con đi đòi lại."

Nụ cười đầy tự tin hiện trên mặt bố, khóe miệng nhếch lên như đã nhìn thấy cảnh thành công.

Tôi hoảng hốt t/át bố một cái.

Làm phản diện ngầu lòi thì không hay, sao lại đi học đòi làm Long Vương méo miệng!

13

Ngày diễn ra tiệc, biệt thự gia tộc Cố đón rất nhiều khách.

Khi hai bố con tôi xuất hiện, tất cả ánh mắt đổ dồn về phía chúng tôi.

"Đây là đứa con hoang của họ Cố và con gái ngoài giá thú à?"

"Cha nào con nấy, chẳng mấy chốc lại bế cháu nội cho mà xem!"

Bố bịt tai tôi lại, ánh mắt sắc lẹm như muốn gi*t người.

Khác với những vị khách á/c ý, Cố Thời Yến - người thừa kế lại tỏ ra vô cùng thân thiện.

Anh ta tự tay mang cho bố ly sâm panh, chân thành nói:

"Thời Đình, chào mừng về nhà!"

Bố cười lạnh gạt ly rư/ợu ra, liếc mắt ra hiệu cho những kẻ nội gián.

"Tôi phản đối Cố Thời Yến làm người kế thừa!"

"Tôi cũng phản đối!"

"+1"

Những kẻ nội gián lần lượt lộ diện.

Bố đã âm thầm m/ua lại 30% cổ phần tập đoàn Cố thị, cộng thêm phần của các cổ đông này, nắm chắc phần thắng trong tay!

Bố đắc ý mở lời:

"Cố Thời Yến, ta nói cho ngươi biết..."

Bố chưa dứt lời, tôi đã khóc lóc thảm thiết:

"Bố ơi, con bị rơi một cúc áo."

Chiếc áo khoác hai hàng cúc vốn chỉnh tề bỗng mất cân đối.

Nét mặt bố hiện lên vẻ do dự.

"Thời Đình, anh..."

"Im đi, tôi đang bận."

Bố thành thạo lấy từ túi ra bộ đồ khâu vá rồi khéo léo sửa lại cho tôi.

Vừa khâu xong, bố lại tự tin lên tiếng:

"Cố Thời Yến, ta nói cho ngươi biết..."

"Bố ơi, tóc đuôi gà bên trái của con bung ra rồi!"

"Bố ơi, giày bên phải của bố có vết bẩn kìa!"

...

Bố tối tăm mặt mũi xử lý đống việc, không có thời gian nói chuyện với Cố Thời Yến.

Thấy thời cơ đã chín muồi, tôi hỏi bố:

"Bố ơi, bố có nhớ lúc đi mình có khóa cửa không?"

Bố đột nhiên đờ người như tượng đ/á.

Tôi tranh thủ hỏi tiếp:

"Bố ơi, con có thắc mắc này, khi đi bộ bố bước chân trái trước hay chân phải trước?"

Ánh mắt bố ngập tràn hoang mang:

"Chân trái, chân phải? Chân trái, chân phải!"

Bố đứng tại chỗ bước đi, cuối cùng đột nhiên... đi khập khiễng.

Khi bố vừa định thần lại, Cố Thời Yến đã xử lý xong lũ nội gián.

Anh ta nắm tay bố - lúc này đang choáng váng, xúc động nói:

"Thời Đình, tìm ra bọn phản bội này khổ cho anh quá. Anh thật là ân nhân lớn nhất của gia tộc chúng ta!"

"Bao năm nay tôi luôn áy náy, cảm thấy có lỗi với anh. 30% cổ phần này anh nhận lấy, coi như gia tộc bồi thường cho anh."

Dù không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng bố biết đây là gia tộc Cố đang cúi đầu trước mình.

Khóe miệng bố nở nụ cười lạnh lùng:

"Ta không cần cổ phần của các ngươi."

Cố Thời Yến liếc mắt nhìn về phía tôi đang mải mê ăn bánh ngọt.

"Vậy thì cho Hữu An vậy, anh không phản đối chứ?"

Bố lạnh lùng đáp:

"Ngươi tưởng mấy cổ phần này có thể m/ua chuộc Hữu An? Thứ ngươi cho được, ta cũng cho được!"

Chỉ trong chớp mắt, tôi bỗng sở hữu thêm 60% cổ phần.

Tôi sững sờ.

Dùng ngón trỏ chỉ vào mũi mình, mặt đầy dấu hỏi.

Tôi ư?

Cổ đông lớn nhất tập đoàn Cố thị?

14

Sau bữa tiệc, tôi chính thức trở thành cổ đông lớn nhất tập đoàn Cố thị.

Nỗi ám ảnh cả đời của bố được hóa giải, qu/an h/ệ với Cố Thời Yến cũng dần tốt lên, thoáng chút tình huynh đệ.

Một ngày, Cố Thời Yến tìm bố, dò hỏi:

"Hữu An cũng lớn rồi, cứ lang thang bên ngoài không ổn. Hay là về nhà nhận tổ tông đi?"

Vừa nghe vậy, mặt bố biến sắc.

Bố gi/ận dữ như kẻ tr/ộm định bứng cây cải quý của mình:

"Cố Thời Yến, ngươi không biết đủ là gì sao? Thứ khác ta có thể nhường, nhưng con gái thì không."

Bố quăng cả người lẫn ghế của Cố Thời Yến ra ngoài.

Nhưng Cố Thời Yến không bỏ cuộc, thỉnh thoảng lại tới nhà năn nỉ, thái độ thành khẩn khiến kẻ phản diện như bố cũng không nỡ nặng lời.

Bố bất lực, đành đưa tôi bỏ trốn giữa đêm.

Tôi tựa lưng vào bố, tò mò hỏi:

"Bố ơi, bác lớn lại đến rồi. Lần này mình trốn đi đâu ạ?"

Bố dịu dàng đáp:

"Bố đã m/ua một hòn đảo nhỏ vô danh trên Thái Bình Dương, phong cảnh đẹp, khí hậu ấm áp. Bố đảm bảo con sẽ thích."

"Tuyệt quá!"

Danh sách chương

3 chương
05/11/2025 09:10
0
05/11/2025 09:08
0
05/11/2025 09:05
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu