Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Ô Đỏ, Cọng Trắng
Năm 10 tuổi, tôi đã gi*t một người.
Người đó là bố tôi.
A Cúc và tôi dùng nấm dại tiễn ông ấy đi.
Ô đỏ, cọng trắng, ăn xong nằm ván ván.
01
A Cúc đến nhà tôi năm tôi 9 tuổi.
Trước đó, nhà chỉ có tôi và bố.
Chúng tôi thường xuyên chuyển nhà, nhiều lần chưa kịp thân với lũ trẻ hàng xóm đã phải dọn đi.
Mỗi lần chuyển nhà ông đều vội vã, căng thẳng.
Bố thường sớm đi tối về, những ngày ông vắng nhà tôi phải nhịn đói cả ngày.
Bố tính khí hung dữ, dễ nổi cáu.
Cánh tay ông rắn chắc, phía trên khuỷu tay trái có hình xăm con hổ - sau này xem tivi tôi mới biết gọi là hình xăm.
Bên cạnh cằm có vết s/ẹo dài, bố bảo đó là do một con đi/ên cào.
Một hôm ông gục trên bàn ngủ gà, tôi mon men lại gần, tò mò muốn sờ thử hình xăm.
Ngón tay vừa chạm vào cánh tay, ông bất ngờ tỉnh giấc, tạt ngược một cái t/át rồi gầm lên:
"Tao ngủ không được lại gần!"
Tai tôi ù đặc, đầu choáng váng, chất lỏng ấm nóng chảy ra từ mũi.
Đứa trẻ hàng xóm thường ôm cánh tay bố nó chơi đùa, bố nó vui lắm.
Sao bố tôi lại khác thế nhỉ?
02
Tôi thường mơ thấy một giấc mơ kỳ lạ, trong mơ có một cụ già không rõ mặt mũi.
Có lần tôi mơ thấy mình bé tí hon, mặc chiếc quần x/ẻ đũng, ngồi xổm giữa ruộng rau nghịch thứ gì đó.
Đằng xa có bóng người mờ ảo, nhưng không hiểu sao tôi cảm thấy rất thân thuộc.
Bà ngồi trên chiếc ghế nhỏ, chăm chú nhặt rau.
Thỉnh thoảng bà quay lại xem tôi đang làm gì rồi lại tiếp tục công việc.
Một lần bà vô tình quay sang, tôi nghe tiếng hét vang:
"Tiểu Mãn! Lại lấy nước tiểu trộn đất nữa rồi!!!"
Bà cầm mớ rau chưa kịp đặt xuống, đứng dậy lảo đảo bước về phía tôi.
Tôi cười khúc khích, ném cục đất rồi ba chân bốn cẳng chạy.
Tôi chạy mãi, phía trước có khúc cua rồi dốc xuống, chỉ cần rẽ qua bụi cỏ là thoát.
Vừa quẹo cua, chân trượt đà...
...
Tỉnh giấc.
Mỗi lần mơ như vậy tỉnh dậy, lòng tôi đều trống rỗng.
Sao lại tỉnh nhỉ? Dù không nhìn rõ mặt cụ già nhưng tôi cảm nhận được bà thương tôi, tôi cũng thương bà.
Những đêm bị bố đ/á/nh, tôi đều mong được gặp bà trong mơ.
Vì chỉ cần mơ thấy bà, nỗi sợ hãi trong tôi tan biến hết.
03
Ngày A Cúc đến, trời đổ mưa.
Bố dẫn cô vào nhà, bảo tôi gọi bằng "mẹ".
Tôi liếc nhìn A Cúc rồi cúi đầu, hai tay siết ch/ặt.
Mắt dán xuống mũi chân, im lặng.
Cô không phải mẹ tôi.
Thấy tôi không nói, bố đùng đùng nổi gi/ận.
Ông giơ tay định t/át, A Cúc vội kéo lại:
"Đừng gi/ận, đừng gi/ận, nó còn bé."
Bố hất A Cúc ra, khịt mũi rồi lại bước ra cửa.
Khi bố đi khỏi, A Cúc đến trước mặt tôi ngồi xổm xuống, nắm tay tôi muốn nói gì đó.
Đôi tay tôi đầy gh/ét bẩn, đen nhẻm như chân gà mái nhà hàng xóm.
Cô bật cười, giọng dịu dàng:
"Đừng sợ, chị rửa tay cho em nhé?"
Tay A Cúc ấm áp lạ, không hiểu sao tôi chợt nhớ cảnh mẹ thằng bé hàng xóm rửa tay cho nó.
Tôi gật đầu, ừm một tiếng.
Cô lấy chậu trong nhà, đổ nước lã vào rồi chế thêm nước sôi, thử nhiệt độ bằng tay rồi gật gù.
Cô kê chậu lên ghế nhỏ để tôi đứng rửa.
Lần đầu tiên tôi biết rửa tay có thể dùng nước ấm.
04
Tay ngâm nước ấm thật dễ chịu.
Một lúc sau, A Cúc ngồi xổm bên cạnh, dạy tôi cách nhẹ nhàng cạo lớp da ch*t đen sần như chân gà.
Cô ra ngoài hái cọng cỏ khô, cẩn thận nạo đất trong kẽ móng tay tôi ra rồi rửa sạch.
Tiếp đó cô lấy kéo c/ắt móng, dùng viên đ/á nhỏ mài nhẵn các cạnh sắc.
Xong xuôi, cô vui vẻ bảo tôi ngắm thành quả:
"Xem này, sạch sẽ chưa này!"
"Tay em nứt nẻ rồi, chị chưa có tiền m/ua kem dưỡng, tạm bôi chút mỡ lợn nhé."
Tôi ngạc nhiên nhìn cô lấy mỡ heo trong bếp xoa lên tay mình, nhẹ nhàng xoa đi xoa lại.
Sau màn trình diễn ấy, đôi tay tôi hoàn toàn thay đổi.
Tôi giơ tay trước mặt A Cúc, lật qua lật lại cho cô xem mãi.
Mắt lấp lánh, tôi lắp bắp nói với cô câu đầu tiên:
"Chị... giỏi quá!"
Cô chống tay lên đầu gối, cúi xuống cười hỏi:
"Chị tên A Cúc, em tên gì?"
"Con Bé"
"Hí hí, sao lại có tên thế?"
Tôi đột nhiên im bặt. Đúng vậy, làm gì có cái tên như thế?
Tôi là ai?
Chương 15
Chương 8
Chương 6
Chương 8
Chương 9
Chương 6
Chương 6
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook