Bạn Trai Của Tôi Quá Cạnh Tranh

Chương 8

24/10/2025 12:50

Tôi hơi sợ một chút.

Suốt chặng đường, Dương Thần rất quan tâm đến tôi, vừa xách balo lại vác hành lý giúp. Lần này về nhà, tôi chẳng phải mệt nhọc chút nào, mọi việc đều do Dương Thần lo liệu hết.

Tối hôm đó khi đến ga, anh ấy vẫn tiếp tục xách đồ giúp tôi, đến tận khu nhà tôi ở mà vẫn chưa có ý định dừng lại. Tôi muốn ngăn anh lại nhưng không biết mở lời thế nào.

Đành đứng nhìn anh ấy nhẹ nhàng tìm đến cửa nhà tôi, thậm chí tự tin giơ tay gõ cửa.

Tôi đứng hình. Sao anh ấy lại trực tiếp gõ cửa thế này?!

Mẹ tôi nhanh chóng ra mở cửa, vui mừng đón tôi về:

- Con gái về rồi... à...

Mẹ ngơ ngác nhìn tôi, rồi lại nhìn chàng trai cao lớn trước mặt. Ánh mắt bối rối không giấu nổi, hàng lông mày nhíu lại hỏi thầm tôi chuyện gì đang xảy ra.

Tôi cúi đầu không dám nhìn mẹ.

- Tiểu Dương đưa Đình Đình về đấy à, vào nhà ngồi chơi đi. - Vốn hiếu khách, mẹ tôi nhanh chóng đổi thái độ, tươi cười mời anh vào nhà.

Thế là Dương Thần với thân phận m/ập mờ đã thuận lợi bước vào nhà tôi.

Anh ấy bắt đầu nhiệt tình kể với mẹ tôi về thời gian tôi ở trường: học hành giỏi giang, thi cử thuận lợi, kết bạn bè ra sao... Anh biết gì đều kể hết cho mẹ tôi nghe, tiện thể còn khoe về công ty nhỏ anh lập ở trường, định hướng công việc tương lai. Mẹ tôi vui vẻ nghe anh tâm sự, có lúc còn khen ngợi hết lời. Tôi thì co ro trên ghế sofa một mình, ôm con thú bông, chau mày nhíu trán. Hai người họ càng nói càng hăng say thế? Vẻ nhiệt tình của mẹ như muốn nhận anh làm con nuôi là sao?

Cuối cùng, khi không khí đủ ấm cúng, anh ấy mới bày tỏ ý định thật sự:

- Dì ơi, thực ra từ hồi cấp ba cháu đã thích Đình Đình rồi. Hồi đó tỏ tình với bạn ấy, cháu lo lắng mất mấy ngày. Nghe bạn ấy đồng ý làm người yêu, cháu vui đến mức cả đêm không ngủ được.

- Tốt quá! Tiểu Dương, hai đứa yêu nhau thì dì hoàn toàn ủng hộ! - Mẹ tôi vui như bắt được vàng, gật đầu lia lịa.

- Nhưng dì ạ, dạo gần đây không hiểu sao cháu làm Đình Đình gi/ận. Đây là lần đầu cháu yêu nên chẳng hiểu mấy chuyện lòng vòng này. Bạn ấy muốn chia tay, nhưng cháu thật sự không biết mình sai ở đâu. Dì giúp cháu khuyên nhủ bạn ấy với, chỉ cho cháu biết lỗi lầm để cháu sửa nhé! Cháu thật sự không nỡ xa Đình Đình. - Vừa nói anh vừa làm bộ lau nước mắt.

Dương Thần! Anh mách phụ huynh như thế là ý gì hả?!

Cuối cùng, Dương Thần được mẹ tôi vỗ về tiễn ra cửa, bà còn hứa sẽ giúp anh khuyên nhủ tôi. Tôi ngồi lại trên sofa, trợn mắt nhìn anh đắc ý cười thầm ở góc khuất.

Anh ấy bình yên rời đi, còn tôi bị mẹ kéo lại nói chuyện cả buổi tối. Bà cứ hỏi tại sao tôi gi/ận Dương Thần, anh ấy sai chỗ nào mà tôi muốn chia tay.

Tôi cũng không biết nữa. Dương Thần đâu có làm gì khiến tôi gi/ận đâu, biết ki/ếm cớ gì hợp lý để đối phó với mẹ đây?

Mẹ lại khuyên tôi, tình nhân nào cũng có lúc mâu thuẫn, Dương Thần vốn là đứa trẻ ngoan, tương lai lại xán lạn. Từ hồi cấp ba bà đã thấy anh ta ổn rồi, bỏ qua anh này thì khó tìm người khác.

Chỉ qua ba tiếng trò chuyện với mẹ, Dương Thần đã thành công thâm nhập "phe địch", rót mật ngọt vào tai bà ngay trước mặt tôi!

Cuối cùng, sau khi tôi hứa sẽ nói chuyện rõ ràng với Dương Thần, không dễ dàng đòi chia tay nữa, mẹ mới chịu rời khỏi phòng.

Hai giờ rưỡi sáng.

*Ting!*

*Ting!*

*Ting!*

- *Hình mặt cười.jpg*

- *Hình đầu chó.jpg*

- *Anh nhất định phải cho em lời giải thích hợp lý!*

- *Anh chỉ sợ không dám nói chuyện trực tiếp, em lại đòi chia tay nên mới nhờ dì giúp thôi. Anh thấy dì khuyên có hiệu quả lắm ~*

- *Cặp đôi nào cãi nhau mà lại đi mách phụ huynh thế hả?*

- *Anh sợ vợ anh lúc nóng gi/ận bỏ chạy mất. Nếu không em nói anh sai chỗ nào, anh sửa ngay.*

Chà, câu hỏi này làm tôi bí. Hình như anh ấy thật sự không có lỗi gì rõ ràng.

- *Có phải tại anh nói chuyện với cô gái khác không?* - Tôi bắt đầu vô lý ki/ếm cớ dọa anh.

- *Em yêu, oan cho anh quá! Đó là trao đổi công việc bắt buộc thôi mà. Điện thoại anh em cũng mở được, lúc nào muốn xem cũng được. Nói gì thì nói, cô gái nào sánh được với vợ anh? Anh là người phản đối đầu tiên!*

- *Thế sao anh không chủ động nhắn tin với em? Có phải gh/ét em không biết gì không?*

- *Sao gọi là không biết gì chứ? Chúng ta chỉ học chuyên ngành khác nhau thôi. Em không rành máy tính, anh cũng chẳng hiểu ngành Y của em, đúng không? Không có chuyện gh/ét bỏ gì đâu. Anh không nhắn tin vì em bảo đang bận ôn thi, anh sợ làm phiền. Em thử nghĩ lại xem, có tin nhắn nào của em anh không trả lời không?*

Hình như... đúng như anh nói thật.

- *Em yêu, anh thật sự rất thích em, rất yêu em, muốn cùng em tốt đẹp. Đừng nói chia tay nữa được không? Lúc đó anh đ/au lòng lắm.*

- *...Ừ.*

Đêm đó là giấc ngủ ngon nhất của tôi sau bao ngày, cũng là đêm an giấc nhất của Dương Thần.

11

Không lâu sau khi tốt nghiệp, Dương Thần cầu hôn tôi.

Tại quán cà phê yên tĩnh - nơi chúng tôi lần đầu ôm nhau.

Không người ngoài cổ vũ, không ai gây áp lực, tất cả tùy tôi quyết định. Buổi cầu hôn khiến tôi thoải mái, tôi vui vẻ nhận lời.

Đám cưới được tổ chức theo sở thích của tôi - một hôn lễ truyền thống Trung Hoa. Chúng tôi mặc trang phục cưới, tay trong tay nhìn nhau, cảm giác như một ánh mắt đã trọn vạn năm.

Tối tân hôn, Dương Thần nghịch hơi quá đà, tôi hoàn toàn bị cuốn theo nhịp điệu của anh. Miệng lẩm bẩm "không được nữa đâu", hơi thở anh phả bên tai thì thầm "lần cuối thôi". Không nhớ là lần thứ mấy, vừa dứt lời anh đã thấy tôi ngất lịm, phải bế tôi đi vệ sinh.

Hôm sau, tôi chỉ còn biết vịn tường bước đi.

Cái lưng già này chắc sớm muộn gì cũng toi.

Nhiều năm sau —

Tôi sinh một bé trai, mặt giống hệt bố, đầu óc cũng tinh nhanh như cha.

Một hôm đi học về, cậu bé đột nhiên đòi mang theo hộp trái cây đến lớp. Tôi ngạc nhiên: Ồ, tự nhiên biết đòi đồ ăn rồi à?

Dương Thần ngồi bên lặng lẽ quan sát con trai, khóe miệng gi/ật giật nở nụ cười đắc ý. Tôi nhìn qua lại giữa hai cha con, thấy tai cậu nhóc dần ửng hồng.

Bỗng tôi cũng hiểu ra.

Chà, cha nào con nấy.

Tối đó Dương Thần ôm tôi thì thầm:

- Con trai có người thích rồi đấy. Ngày xưa bố cũng thế này mà theo đuổi mẹ đó.

- Haha, hồi đó mẹ chỉ lo học hành, chẳng nghĩ gì đến chuyện yêu đương cả.

- Ừ, nhưng khiến bố chờ khổ quá. Em phải bù đắp cho anh, chúng ta sinh thêm một bé gái nhé! - Vừa nói anh vừa với tay ôm lấy tôi.

- Ưm! Dương Thần!

Danh sách chương

3 chương
24/10/2025 12:50
0
24/10/2025 12:48
0
24/10/2025 12:47
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu