“Mọi người ơi, vở kịch hay mới chỉ bắt đầu thôi.”

“Chồng tôi cùng người quan trọng nhất trong đời anh ấy, và người mẹ yêu quý nhất của anh ta, đang diễn một vở bi hài kịch gia đình cho chúng ta xem.”

“Tôi đề nghị mọi người cũng có thể giống tôi, ghi lại khoảnh khắc quý giá này.”

“Xét cho cùng, cảnh tượng như thế này không dễ thấy lắm.”

Lời tôi vừa dứt, dưới sân khấu thực sự có vài người cầm điện thoại lên quay với vẻ hả hê.

Ánh đèn flash lóe lên từng chập.

“Văn Tĩnh... mày h/ủy ho/ại tao... tao sẽ gi*t mày!” Thiệu Trạm gào thét, nhưng đang bị bảo vệ kh/ống ch/ế nên chỉ biết hằm hè bằng miệng.

Tôi nở nụ cười với anh ta.

9.

Bữa tiệc tan vỡ trong bất hòa.

Đoạn video ghi lại cảnh nh/ục nh/ã của gia đình Thiệu Trạm đêm đó đã được những người bạn truyền thông của tôi đăng tải lên mạng với những tiêu đề kiểu như “Tổng giám đốc đa tình hóa ra là kẻ ăn bám, vợ cả đ/á/nh gh/en tại tiệc sinh nhật”.

Chỉ sau một đêm, sự việc trở nên nổi như cồn khắp mạng.

Công ty của Thiệu Trạm ngày hôm sau mở cửa đã chạm mức giảm sàn.

Các đối tác đồng loạt hủy hợp đồng, ngân hàng đến đòi n/ợ, dòng tiền của công ty đ/ứt g/ãy trong chớp mắt, bên bờ vực phá sản.

Thiệu Trạm và Hứa Nhược không dám ra khỏi nhà, co rúm trong sợ hãi.

Ba ngày sau, tôi nhận được điện thoại của Thiệu Trạm.

“Tĩnh à, anh sai rồi.”

“Anh thực sự biết lỗi rồi.”

“Em xóa video đi được không? Em muốn gì anh cũng cho. Nhà cửa, xe cộ, cổ phần công ty... chỉ cần em nói.”

Tôi khẽ cười.

“Thiệu Trạm, anh quên rồi sao? Những thứ anh nói vốn dĩ đã có một nửa là của em.”

“Còn nửa kia, em cũng sẽ sớm lấy được.”

Đầu dây bên kia là khoảng lặng kéo dài.

“Em nhất định phải tận sát như vậy sao?”

Giọng anh ta nài nỉ, “Dù sao chúng ta cũng từng là vợ chồng, còn có Tử Tiện...”

“Đừng nhắc đến Tử Tiện.”

Tôi lạnh lùng c/ắt ngang, “Từ ngày anh dẫn con gặp người phụ nữ đó, anh đã không xứng làm cha nó.”

“Tôi sẽ không cho anh gặp lại con.”

Nói xong, tôi cúp máy.

Ngay sau đó, điện thoại của mẹ chồng lại gọi đến, khẩn khoản van xin.

“Tĩnh à, mẹ xin con, con c/ứu Thiệu Trạm đi! Nó chỉ có mỗi con là vợ, con không giúp nó thì ai giúp!”

“Con hồ ly kia bọn mẹ đã đuổi đi rồi! Không cho nó mang theo một xu!”

“Chỉ cần con chịu quay về, chỉ cần con sống tốt với Thiệu Trạm, mẹ quỳ xuống lạy con cũng được!”

“Biệt thự ở khu Hồ Phán số 1, nhà mình sẽ chuyển tên ngay cho con! Thêm năm trăm triệu! Không, một tỷ! Chỉ cần con rút đơn kiện, ra tuyên bố trước đó chỉ là hiểu lầm!”

Biết ngày nay thì sao không nghĩ trước.

“Mẹ, con chỉ cần một thứ.”

“Cái gì? Con cứ nói!”

“Con chỉ muốn, Thiệu Trạm ra đi tay trắng.”

Mẹ chồng tôi ở đầu dây bên kia há hốc mồm, sau đó liền ch/ửi rủa dữ dội.

“Đồ đàn bà đ/ộc á/c! Mày muốn gi*t cả nhà chúng tao! Mày sẽ ch*t không toàn thây, giá như trước kia đừng cho con rắn đ/ộc như mày vào cửa nhà họ Thiệu!”

Tôi không nghe thêm, cúp máy.

Vụ ly hôn diễn ra vô cùng suôn sẻ.

Với đoạn video công khai tại bữa tiệc, anh ta không có chỗ nào để chối cãi.

Luật sư của anh ta tại tòa cố gắng đổ lỗi mọi chuyện cho “đổ vỡ tình cảm” và vu khống tôi có “vấn đề tâm lý”, nhưng bị luật sư của tôi dùng từng bằng chứng bẻ g/ãy hoàn toàn.

Bằng chứng then chốt vẫn là đoạn ghi âm từ đồng hồ thông minh của Tử Tiện.

Luật sư của tôi trong lời phát biểu cuối đã nhấn mạnh.

“Bị cáo Thiệu Trạm, hành vi không chỉ cấu thành sự phản bội hôn nhân và chiếm đoạt tài sản chung, mà còn gây tổn thương tâm lý không thể đo đếm được cho con nhỏ.”

“Anh ta để đứa con trai mới sáu tuổi tiếp xúc lâu dài với mối qu/an h/ệ gia đình không lành mạnh, thậm chí ép buộc chấp nhận sự tồn tại của người thứ ba.”

“Đây là sự xúc phạm và phản bội trọn vẹn đối với vai trò làm cha.”

Ánh mắt thẩm phán và hội thẩm nhìn Thiệu Trạm đều đầy kh/inh bỉ.

Vụ kiện này, từ đầu đã không có gì để bàn cãi.

10.

Thiệu Trạm vẫn chưa buông tha.

Một buổi chiều cách đó một tuần, tiếng đ/ập cửa dữ dội vang lên trước nhà bố mẹ tôi.

“Văn Tĩnh! Mở cửa! Trả Tử Tiện cho tôi!”

Mẹ tôi mặt mày tái mét, bố tôi cầm chổi đứng canh trước cửa.

Tôi bước đến bên cửa, nhìn qua lỗ nhòm.

Thiệu Trạm mắt đỏ ngầu, tóc tai bù xù, mẹ anh ta đang ngồi bệt dưới đất vừa đ/ập đùi vừa khóc lóc.

“Văn Tĩnh gi*t người không d/ao! Mày giữ cháu trai không cho bà gặp! Mày muốn diệt nhà họ Thiệu à!”

“Cháu đích tôn duy nhất của nhà họ Thiệu, mầm mống duy nhất đó!”

Xung quanh đã tụ tập vài người hàng xóm hiếu kỳ, chỉ trỏ về phía nhà chúng tôi.

Tôi không mở cửa, mà cầm đồng hồ của Tử Tiện lên, bật loa ngoài.

Lập tức phát ra một đoạn ghi âm mới.

Là vài ngày trước, Thiệu Trạm lúc bố mẹ tôi không để ý đã gọi điện âm thầm cho Tử Tiện.

“Tử Tiện, con là đứa con ngoan của bố, giúp bố một việc, đừng nói với mẹ nhé?”

Giọng Thiệu Trạm cố tình dịu dàng.

“Tại sao hả bố?”

Giọng Tử Tiện đầy ngơ ngác.

“Mẹ biết sẽ không vui. Bố sẽ m/ua cho con con robot biến hình to nhất.”

Đoạn ghi âm phát đến đây, tiếng khóc lóc và đ/ập cửa bên ngoài đột ngột dừng lại.

Tôi lạnh lùng nói với bên ngoài: “Thiệu Trạm, muốn cư/ớp con? Anh nghĩ bộ dạng hiện tại của anh có thể giành được quyền nuôi con không?”

“Hay là anh muốn mọi người nghe thử anh đã dạy đứa con trai sáu tuổi nói dối, giúp anh hủy bằng chứng như thế nào?”

Vài giây sau, tiếng mẹ chồng tôi gi/ận dữ văng tục vang lên: “Đồ ng/u! Tao đã bảo mày đừng gọi điện cơ mà!”

Tiếp theo là tiếng gầm gừ đầy phẫn nộ của Thiệu Trạm: “Bà im đi!”

Cuối cùng là tiếng bước chân vội vã rời đi của hai người.

11.

Hai ngày sau, giáo viên mẫu giáo của Tử Tiện đột nhiên gọi cho tôi, giọng khẩn trương.

“Chị Tử Tiện ơi, chị đến ngay đi! Anh Thiệu... anh ấy dẫn người đến đón bé, nói tinh thần chị không ổn định, đã ký giấy đồng ý chuyển quyền giám hộ tạm thời của bé cho anh ta rồi!”

Tôi phóng đến trường mẫu giáo với tốc độ nhanh nhất, nhìn thấy Thiệu Trạm đang kéo tay Tử Tiện, định cưỡng ép dắt bé đi.

Danh sách chương

5 chương
20/10/2025 10:42
0
20/10/2025 10:42
0
25/10/2025 07:36
0
25/10/2025 07:32
0
25/10/2025 07:31
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu