Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
- TocTruyen
- Mèo nhỏ thích ăn Quýt
- Nhớ Kiều Thụ
- Chương 3
“A Lâm, nếu anh thật sự muốn em được yên tâm một chút, cảm thấy dễ chịu hơn...”
“Anh có thể làm thủ tục công chứng chuyển nhượng toàn bộ tài sản chung sang tên em được không?”
Nghe đến đây, Trình Chỉ Lâm thoáng hiện vẻ khó xử.
Nhưng tôi không cho anh ta thời gian suy nghĩ, tranh thủ tiếp lời:
“A Lâm, em thật lòng muốn tiếp tục sống cùng anh. Em chỉ đề nghị công chứng tài sản để có thêm chút an tâm.”
“Nếu không muốn chung sống, em đã thẳng thừng đòi ly hôn rồi.”
“Tám năm tình nghĩa, em cũng không nỡ. Em sẽ xem đứa bé này như con ruột, và cho anh thêm một cơ hội.”
Nói đến đoạn cảm động, nước mắt tôi lăn dài, giọng nghẹn ngào thổ lộ tâm can.
Trình Chỉ Lâm vốn còn chần chừ, im lặng hồi lâu rồi cuối cùng tin vào người vợ “hiền lành đảm đang” suốt tám năm của mình.
Hắn chắc mẩm tôi không làm nên trò trống gì, tự tin mọi thứ vẫn trong tầm kiểm soát.
Trình Chỉ Lâm, anh đúng là quá tự phụ.
Suốt tuần sau đó, hắn chuyển toàn bộ tài sản m/ua sau hôn nhân sang tên tôi và làm xong thủ tục công chứng.
Việc Trình Chỉ Lâm đồng ý không chỉ vì cảm giác tội lỗi, mà còn để giữ tôi ổn định.
Bào th/ai của Trần Mộng U chưa chào đời, nếu để tôi phát hiện sớm sẽ bị đ/á ra khỏi cuộc, hẳn họ sợ tôi làm chuyện đi/ên rồ.
Lúc này thấy Trần Mộng U tìm đến, tôi cố ý chậm rãi cất tài liệu, đặt nổi bật bên cạnh bàn.
Trần Mộng U ngồi đối diện, vừa định mở lời đã nhìn thấy giấy công chứng tài sản.
Cô ta hỏi với vẻ gi/ận dữ:
“Trình Chỉ Lâm chuyển hết nhà cửa cho chị rồi?”
Tôi mỉm cười đáp: “Chỉ là chút bồi thường của anh ấy thôi.”
“Em tìm chị có việc gì?”
Trần Mộng U im lặng, tay phải đầy trang sức xoa nhẹ bụng bầu tròn trịa. Ánh mắt liếc về phía tôi như dò xét thái độ. Thấy tôi điềm nhiên, cô ta thất vọng cúi mắt:
“Chị ơi, em đến để xin lỗi.”
“Em mang th/ai con anh Lâm đã bảy tháng rồi.”
Giọng điệu nhút nhát nhưng động tác xoa bụng đầy khiêu khích không ngừng nghỉ.
Tôi gật nhẹ, nhấp ngụm cà phê bình thản đáp: “Anh ấy nói với chị rồi.”
“Đã bảy tháng thì yên tâm dưỡng th/ai đi.”
“Nếu là con cháu nhà họ Trình, hẳn bố mẹ chồng sẽ rất vui lòng.”
Tôi nhấn mạnh cụm “con nhà họ Trình”, ngước mắt quan sát phản ứng.
Thoáng hoảng lo/ạn hiện lên, ngón tay cô ta siết ch/ặt ly nước nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
Quả nhiên, đứa bé này chưa chắc đã là của Trình Chỉ Lâm.
“Chị nói gì thế, đương nhiên là con anh Lâm rồi.”
Tôi đặt ly xuống gật đầu. Giọng điệu cô ta đầy x/á/c quyết, thần sắc đã ổn định.
Có lẽ Trần Mộng U không ngờ sau bao lần tư thông với Trình Chỉ Lâm, đáng lẽ đứa bé phải là của hắn.
Ai ngờ hắn bất lực đến thế.
6
Không lâu sau buổi gặp, tôi nhận được tin từ người bạn Từ Na Na.
Trước đây tôi nhờ cô ấy điều tra vài chuyện. Từ Na Na làm ở trụ sở Hải Yến - công ty mẹ của Hải Hưng nơi Trình Chỉ Lâm làm CEO. Dù khác chi nhánh nhưng dò hỏi chuyện nội bộ không khó.
Cô ấy cho biết đã dò la ở ban hành chính Hải Hưng, phát hiện tám tháng trước Trần Mộng U từng có bạn trai. Thậm chí chàng này thường xuyên đón cô ta tan làm. Không rõ vì sao sau đó chia tay. Ít lâu sau Trần Mộng U xin nghỉ việc vì lý do cá nhân. Có tin đồn cô ta nghỉ do mang th/ai, mọi người đều tưởng là con người yêu cũ.
Từ Na Na thắc mắc: “Niệm Niệm, cậu điều tra chuyện này làm gì?”
Vẻ mặt cô ấy lo lắng, hẳn đã đoán được ý đồ của tôi - người vợ chính thất đột nhiên dò hỏi về cô thư ký mang th/ai của chồng.
Thấy tôi trầm mặc, Na Na thở dài: “Nếu cần giúp đỡ, nhất định phải nói với tớ nhé. Trong khả năng, tớ sẽ hết lòng.”
Lời hứa chân thành khiến tôi xúc động. Sau sự phản bội này, tôi vốn đã ng/uội lạnh với tình người nhưng vẫn cảm kích trước tình bạn này.
“Cảm ơn cậu. Na Na, tớ thật sự gặp rắc rối và cần cậu giúp.”
Na Na đặt tay lên tay tôi, nhẹ giọng: “Cứ nói đi, tớ sẽ cố hết sức.”
Tôi nhìn chiếc nhẫn cưới, ánh mắt tối dần: “Cậu có thể giúp tớ tìm thông tin bạn trai cũ của Trần Mộng U không?”
Na Na gật đầu ngay. Với khả năng giao tiếp của cô ấy, việc tìm người trong giới Hải Thành không khó.
7
Sáng nay sau cuộc họp phát triển sản phẩm quý mới, tôi xin nghỉ về sớm do khó chịu.
Bước ra khỏi thang máy, tôi bỗng nghe thấy tiếng cãi vã trong nhà.
Tôi dừng tay trước bàn phím mã khóa.
“Anh thật sự chuyển hết nhà sang tên Kiều Niệm rồi sao?”
“Vậy sau khi em lấy anh, còn lại cái gì?”
Tiếng Trần Mộng U gào thét, Trình Chỉ Lâm trong phòng im bặt.
Khóe miệng tôi nhếch lên. Rõ ràng tin tức cố ý để lộ lần trước đã phát huy tác dụng.
Cô ta quả nhiên phản ứng với việc công chứng tài sản.
“Mộng U, đó chỉ là bất động sản, anh còn tài sản khác mà.”
“Hay em đến với anh chỉ vì tiền?”
Vừa dứt lời, tiếng bát đĩa vỡ loảng xoảng vang lên.
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 7
Chương 7
Chương 5
Chương 9
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook