Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
- TocTruyen
- Mèo nhỏ thích ăn Quýt
- Trăng Thương
- Chương 2
Điểm khác biệt duy nhất là từ sau ngày bày tỏ thiện chí bị từ chối, tôi đã không bước chân vào bếp nữa. Ở nhà toàn gọi đồ ăn ngoài hoặc ra ngoài dùng bữa, Hà Lâm cũng chẳng nói gì.
Chúng tôi sống yên ổn được một tháng thì Hà Tấn Phi lại bắt đầu gây chuyện. Nguyên nhân là do tôi thấy nhà quá nóng nên tự bỏ tiền lắp ba chiếc điều hòa. Căn nhà Hà Lâm m/ua từ mấy năm trước, nội thất khá đẹp nhưng lại thiếu điều hòa. Tôi thắc mắc: Lương anh không thấp, sao không lắp điều hòa?
Hà Lâm ngượng ngùng giải thích: 'Mẹ Tấn Phi bảo tiền điện đắt quá, không đồng ý lắp.' Thật là tự chuốc khổ vào thân! Hôm sau tôi liền gọi thợ đến lắp ngay. Lúc lắp đặt, Hà Lâm đi làm thêm giờ, khi về thì điều hòa đã hoạt động rồi. Anh ấy áy náy muốn chuyển khoản tiền điều hòa cho tôi nhưng tôi từ chối.
Phản ứng của Hà Tấn Phi về việc này khá thờ ơ, như thể hoàn toàn không quan tâm. Nhưng một hôm tôi về sớm, phát hiện cậu ta không ở nhà mà điều hòa phòng vẫn chạy suốt. Sau đó vài lần để ý, tôi nhận ra cậu thực sự không có thói quen tắt điều hòa - cục nóng ngoài cửa sổ chạy 24/24. Ban đầu tôi nghĩ có lẽ trước giờ chưa dùng điều hòa nên không biết máy cần nghỉ ngơi.
Đang phân vân có nên nhắc Hà Lâm dạy cậu ta không thì thấy Hà Tấn Phi vừa hít hà vừa ra khỏi phòng. Hơi lạnh từ phòng cậu tràn ra khiến tôi run cầm cập. Hóa ra Hà Lâm đã dạy cách dùng điều hòa từ ngày lắp đặt. Cảm lạnh đến mức sụt sịt mà vẫn cố chịu không chỉnh nhiệt độ cao lên. Một cậu thiếu niên đâu đến nỗi không biết lạnh nóng. Rõ ràng là đang muốn tôi phải chịu thiệt.
Tôi mặc kệ hoàn toàn. Tôi đâu phải mẹ cậu ta, với lại tiền điện cũng không phải tôi trả.
5
Cuối tuần nửa tháng sau, Hà Lâm bất chợt muốn nấu ăn nên chúng tôi không ra ngoài. Anh một mình bận rộn trong bếp, còn tôi xem tivi ở phòng khách. Điện thoại của Hà Lâm để trên bàn kêu vang, tôi liếc thấy là số của vợ cũ.
Tôi gọi anh ra báo có điện thoại. Hà Lâm bỏ dở mớ rau đang rửa bước đến, nhìn màn hình rồi nhíu mày tắt máy. Anh vội giải thích: 'Tôi với cô ấy không còn gì để nói.' Tôi chỉ gật đầu tỏ vẻ hiểu chuyện, không hỏi thêm.
Nhưng vừa quay vào bếp, chuông lại reo. Anh bảo tôi tắt đi, nhưng tôi cầm điện thoại vào bếp: 'Anh nghe đi, biết đâu có việc gấp.' Hà Lâm miễn cưỡng bật loa ngoài để tránh hiểu nhầm.
Giọng Điền Kỳ - mẹ ruột Hà Tấn Phi - vang lên chát chúa: 'Hà Lâm anh đi/ên rồi à? Tiền điện hai triệu đồng thế này?' Tiếng hét như sấm khiến Hà Lâm suýt rơi điện thoại. Ngay cả Hà Tấn Phi đang trốn trong phòng cũng nghe thấy. Khi cậu bước ra, mẹ vẫn đang gào thét như đ/ốt pháo đầu năm:
'Đồ phá gia chi tử! Em mới đi có mấy ngày mà anh sống bừa bãi thế này? Muốn con em sau này ăn gió uống sương à? Hai triệu tiền điện, đắt hơn cả sinh hoạt phí hai tháng trước của hai mẹ con! Anh đừng hòng bắt em trả tiền, phải chuyển ngay hai triệu cho em!'
Giọng Điền Kỳ chói tai khiến tôi định vào phòng tránh. Nhưng nghe câu cuối lại dừng chân. Tôi ngạc nhiên: Đã ly hôn rồi mà tiền điện vẫn do cô ta đóng?
6
Nhìn biểu hiện Hà Lâm, rõ ràng anh quên mất việc đóng tiền điện. Mặt tái mét, anh cố nói trong khoảng lặng của 'bão lửa': 'Không cần em đóng, anh tự lo. Em hủy liên kết tài khoản đi.' Nói xong cúp máy, không rõ bên kia có nghe thấy không.
'Lân Nguyệt, anh thực sự quên mất, giờ anh sẽ...' Anh định giải thích nhưng điện thoại lại reo, tay chân luống cuống tắt máy. 'Anh sẽ ngay lập tức...' - chuông lại vang lên.
Tôi hơi bối rối. Đứng chờ thế này kỳ cục quá, mà vào phòng lại như đang gi/ận dỗi. Thực ra chẳng có gì phải bực bội cả.
Hà Lâm liên tục từ chối cuộc gọi, định chặn số Điền Kỳ trong danh bạ. Nhưng Hà Tấn Phi đứng ngay đó nên anh không nỡ chặn mẹ ruột con trai. Người đàn ông hiền lành đờ ra như vỡ vụn.
Tôi thở dài, định ki/ếm cớ ra ngoài. Hà Tấn Phi bất ngờ gi/ật lấy điện thoại bố, nhấn nghe và gầm lên lớn hơn: 'Bố tôi đã bảo không cần mẹ đóng, mẹ không nghe à?' Nói xong cúp máy, chặn số xóa liền một mạch. Xong xuôi, cậu im lặng trả điện thoại rồi vào phòng.
Hà Lâm thở phào, mở ứng dụng thanh toán tự đóng tiền điện. Với tôi, chuyện này chỉ là một tiểu tiết trong cuộc sống. Điều tích cực duy nhất là Hà Tấn Phi cuối cùng cũng học cách tắt điều hòa.
7
Kỳ nghỉ hè dài đằng đẵng kết thúc, Hà Tấn Phi vào lớp 8. Ngày 1/9 tôi đi làm, Hà Lâm đưa con nhập học trường nội trú. Cuối tuần cậu mới về nhà khiến Hà Lâm nhẹ nhõm cười nói: 'Cuối cùng cũng nh/ốt được thú hoang vào chuồng.' Tôi nhún vai, thầm cảm thông cho sự vất vả của anh suốt hai tháng qua - vừa phải quan tâm cảm xúc tôi, vừa dỗ dành cậu con trai thất thường.
Tối đó, Hà Lâm thêm tôi vào nhóm 'Phụ huynh lớp 8/3'. Anh giải thích tính chất công việc thường không mang theo điện thoại, sợ giáo viên không liên lạc được khi có việc khẩn cấp. Tôi hiểu ý, đổi biệt danh thành 'Phụ huynh Hà Tấn Phi'. Tôi không lo cậu ta cố ý gây chuyện ở trường - qua vài tháng quan sát, Hà Tấn Phi tuy có á/c cảm với tôi nhưng ra ngoài vẫn khá lễ phép. Thật có chuyện khó xử, nhờ chị Hà xử lý cũng được.
Tôi tính toán rất kỹ, nhưng chưa đầy tháng sau đã bị 't/át' thẳng mặt.
Chương 2
Chương 6
Chương 6
Chương 9
Chương 5
Chương 7
Chương 7
Chương 5
Bình luận
Bình luận Facebook