Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Chỉ mong các đầu bếp đại tài nhanh tay hoàn thành để tôi được nếm thử.
Khi tôi đang chằm chằm nhìn một đầu bếp điển trai, chờ đợi món cua sốt cay của anh ta hoàn thành, Kỷ Hoài lặng lẽ đứng bên cạnh tôi.
"Chị An Nhiên, chị đang nhìn đầu bếp ạ?"
?
Sao tự nhiên ngửi thấy mùi giấm thế này?
Có phải đầu bếp nào làm đổ lọ giấm không?
Tôi gật đầu.
"Ừ."
Kỷ Hoài ngước mắt nhìn đầu bếp đang làm cua sốt cay.
Có lẽ vì tôi nhìn chằm chằm quá lâu, mặt anh ta hơi ửng đỏ.
Khi đảo chảo còn cố tình khoe cơ bắp trên cánh tay.
Kỷ Hoài ngây thơ hỏi:
"Chị An Nhiên ơi, sao anh ấy nấu ăn lại đeo kính râm thế nhỉ?"
"Có lẽ để tránh dầu mỡ b/ắn vào mắt."
"Ồ, em thì không, em nấu ăn không bị b/ắn dầu."
Sự chú ý của tôi bị anh ta thu hút.
"Wow, em còn biết nấu ăn nữa à?"
Kỷ Hoài mỉm cười.
Nụ cười vô hại.
"Vâng, nên em mới nhận chương trình này, và em thấy đầu bếp này chưa sơ chế cua kỹ, món ăn sẽ có mùi tanh, chị xem anh ta đang dùng rất nhiều ớt để che đi mùi vị."
"Cái gì?!"
Tôi lập tức mất hứng, cúi đầu ghi điểm thấp vào sổ.
Loại.
Loại thẳng tay.
Tiếc quá món cua sốt cay này.
Lát nữa nhất định phải tự nghiên c/ứu làm một nồi.
Tiếc nuối quay đi, không nhìn đầu bếp điển trai nữa.
Kỷ Hoài cúi đầu ghi điểm khách quan rồi nhếch miệng cười đi theo tôi.
4
Sau khi ghi hình tập này xong, tôi vẫn chưa no.
Sờ bụng chỉ mới no ba phần, tôi ủ rũ chuẩn bị lên xe về nhà.
Kỷ Hoài gọi tôi lại.
"Chị An Nhiên, chị có muốn cùng em đi ăn tối không?"
Không còn bị đồ ăn quyến rũ, tôi mới có thể nhìn rõ Kỷ Hoài.
Dáng người và ngoại hình đều xuất sắc, xươ/ng cốt thanh tú, mang chút khí chất thiếu niên.
Đẹp trai hiển nhiên.
Dù vô tâm đến mấy, tôi cũng biết nam nữ minh tinh đi ăn tối chung sẽ bị đồn hẹn hò nếu bị chụp ảnh.
"À, thôi đi."
Kỷ Hoài không ép.
Chỉ đưa ra mã QR WeChat của mình.
"Vậy em có thể kết bạn với chị không?"
Tôi đồng ý ngay.
Cùng trong giới, thêm bạn bè xã giao cũng tốt.
Chỉ là Kỷ Hoài này hơi thích đăng story.
Anh ta hay đăng ảnh tập gym.
Đường cơ bắp trái ngược với khuôn mặt khá thu hút.
Tôi lặng lẽ thưởng thức, chưa từng like.
Vài ngày sau, anh ta lại bắt đầu đăng ảnh đồ ăn.
Cua sốt cay, sườn xào chua ngọt, cả mì lạnh nướng và bánh trứng ngoài hàng đều làm được.
Đặc biệt trong bánh trứng còn cho thêm gói cay 5k.
Chỉ nhìn ảnh đã tưởng tượng được mùi thơm.
Trời ơi.
Kỷ Hoài nấu ăn giỏi thật!
Tôi bị thôi miên ngay lập tức.
Chảy cả nước miếng.
Tay lướt liên tục like.
Kỷ Hoài lập tức nhắn riêng:
[Chị An Nhiên, chị thích đồ em đăng trên story ạ?]
Tôi giữ ý: [Cũng được.]
[À, em định làm cho chị một phần, nhờ trợ lý mang đến cho chị thử tối nay.]
!
Không giữ ý được nữa.
Tôi lập tức gửi địa chỉ nhà qua.
[Cảm ơn, gửi đến đây nhé.]
[Vâng.]
Tối đó, chuông cửa nhà tôi vang lên.
Tôi vui vẻ ra mở cửa, miệng định cảm ơn trợ lý của Kỷ Hoài.
"Phiền cậu quá - Ơ? Kỷ Hoài, sao lại là em?"
Chàng trai ngoài cửa đeo khẩu trang, cao ráo chân dài.
Anh ta nhìn tôi.
Ánh mắt nồng nhiệt.
5
Tôi ngây người vài giây, tay vẫn cầm tay nắm cửa.
"Không phải em nói nhờ trợ lý mang đến sao?"
Kỷ Hoài thong thả tháo khẩu trang, lộ ra khuôn mặt thiếu niên ngây thơ.
Khóe miệng cong lên, như mang chút vẻ ngây thơ.
"Em sợ trợ lý đi đường vội làm rơi, tự em mang đến chắc chắn hơn."
Trong lòng tôi nảy sinh dấu hỏi.
Mang đồ ăn có gì phải chắc chắn chứ?
Ngay lúc đó, anh ta lắc lắc túi giữ nhiệt, dịu dàng nói:
"Chị An Nhiên, chị có muốn thử ngay khi còn nóng không?"
Mùi thơm đã tỏa ra.
Chỉ ngửi thôi, tôi đã biết trong hộp có thịt chua ngọt, thịt xào cay, cua sốt cay, tôm hùm cay.
Cả món mì lạnh nướng tôi thích nhất.
Mùi ớt hòa với vỏ bánh và trứng xộc vào mũi.
Thơm quá!
Tôi vội mời anh ta vào nhà.
"Vào nhanh đi, trong nhà vừa đủ dép nam."
Kỷ Hoài cúi xuống thay dép, hỏi rất tự nhiên:
"Đây là dép bạn trai chị ạ?"
Tôi nhìn chằm chằm vào hộp cơm, nuốt nước bọt.
Phủ nhận ngay.
"Không phải, chị đ/ộc thân gần 30 năm rồi, đây là dép của bố."
"Wow, dép bác đi thật thoải mái."
Kỷ Hoài cười tươi ngẩng đầu, tay đặt túi giữ nhiệt lên bàn.
Tôi vội vàng đi lấy bát đũa, anh ta ngăn lại.
"Chị An Nhiên, em mang đũa rồi, ăn luôn đi."
Nói rồi, anh ta đưa cho tôi đôi đũa.
Tôi cảm thán.
Con trai bây giờ tâm lý thật.
6
Tôi đã nghĩ đồ Kỷ Hoài nấu ngon, nhưng không ngờ ngon đến thế.
Thật sự ngon đến mức ch*t ở đây cũng không ai biết.
Suốt bữa, tôi không ngừng đũa.
Hai má lúc nào cũng phúng phính, dù miệng cay xè vẫn ăn ngon lành.
Kỷ Hoài không ăn, mà ngồi dưới đất cạnh tôi, tay chống cằm nhìn tôi chăm chú.
Ánh mắt sâu thẳm.
"Chị An Nhiên, đồ em nấu có ngon không?"
Giọng tôi lí nhí, chẳng giữ hình tượng.
"Ngon lắm, em có muốn ăn thử không, để chị ăn một mình ngại quá."
Vừa nói tôi vừa đưa miếng tôm vừa bóc về phía anh ta.
"Vâng."
Kỷ Hoài nghiêng người, há miệng đón miếng tôm trên đầu ngón tay tôi.
Tôi chợt nhận ra.
Ch*t rồi.
Tôi chưa rửa tay.
Trên ngón tay không chỉ có nước sốt tôm mà còn cả nước bọt của tôi.
Tôi co ngón tay lại, định ngăn Kỷ Hoài.
Nhưng chàng trai đã cúi mi, cắn lấy miếng tôm.
Hơi thở ấm áp phả vào đầu ngón tay, đôi môi mềm mại lướt qua da tay.
Ngứa ngứa, mềm mềm.
Kỷ Hoài ngồi thẳng lại.
"Thịt tôm ngọt thật."
Tôi rút tay về, cảm giác ngượng ngùng chuyển thành nghi ngờ.
Chương 6
Chương 7
Chương 9
Chương 7
Chương 5
Chương 8
Chương 10
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook