Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Nhân viên b/án hàng cười tươi nhiệt tình giới thiệu, cuối cùng, tôi chọn một chiếc cà vạt.
“Chồng chị nhận được chắc chắn sẽ rất vui.”
Tôi nhìn chằm chằm vào dãy số không trên nhãn giá, nghiến răng quẹt thẻ.
Anh ta dám không vui thử xem!
Thực tế, lo lắng này cũng thừa thãi, Chu Thần thậm chí quên cả sinh nhật của mình.
Nhìn thấy hộp quà tôi tặng, anh còn ngẩn người ra một chút.
“… Cảm ơn.” Anh mở ngay tại chỗ.
[Ồ, quà vợ tặng, thích quá đi!]
[Sao cô ấy biết sinh nhật mình nhỉ, lẽ nào cô ấy đang lén theo dõi mình?]
Ngón tay thon dài của anh lướt qua mặt hộp nhung, động tác nhẹ nhàng như đang chạm vào bảo vật quý giá nào đó.
Nghĩ đây là sinh nhật đầu tiên hai đứa cùng nhau sau khi kết hôn, tôi hỏi anh có muốn tổ chức tiệc không.
“Không cần.”
[Có vợ bên cạnh là đủ rồi!]
Ha ha ha…
Dễ thỏa mãn thế sao?
Khá vui khi món quà mình tặng được đối phương yêu thích.
Nhưng không ngờ, sự yêu thích này của anh ngày càng không thể kiềm chế.
Suốt mấy ngày liền, chiếc cà vạt này dường như đã hàn ch/ặt vào cổ anh.
Bầu không khí ở văn phòng tổng giám đốc trở nên kỳ quặc.
[Chị Andy ơi, công ty có vấn đề gì về dòng tiền không?]
[Không nghe tin gì cả, lát nữa em qua phòng tài chính dò la xem.]
[Không thể nào, tháng trước công ty mới phê duyệt dự án mới mười mấy tỷ mà!]
[Hu hu chiếc túi xách mới em thích tháng trước liệu có m/ua được không đây!]
…
Ngọn lửa hóng hớt bùng ch/áy dữ dội.
Tôi cầm tách cà phê đứng ngoài phòng trà, tiến không được mà lùi cũng chẳng xong.
Lão đại Chu, xem anh làm chuyện tốt gì kìa.
Tôi đang nghĩ cách khéo léo đề nghị Chu Thần thay cà vạt khác, thì có người nghe tin tìm đến.
[Nghe nói cậu sắp phá sản, bạn thân đến xem thử đây.]
13
Là Chúc Ninh - bạn thời thơ ấu của Chu Thần, nổi tiếng trong giới là công tử ăn chơi.
“Gió nào đưa cậu tới đây?”
“Nhàn rỗi quá thôi. Chị dâu cũng ở đây à.”
Tôi - người lần đầu lén đến văn phòng Chu Thần uống trà chiều: “… Chào cậu.”
Có lẽ thấy tôi hơi ngượng, anh ta vẫy tay: “Chị dâu cứ tự nhiên, em đến chỉ để tám chuyện vài câu thôi.”
Nói xong lại cà khịa Chu Thần một cách tinh quái.
“Tình hình thế nào rồi, nghe nói tập đoàn Chu sắp đóng cửa à?”
“Chuyện vô căn cứ.”
“Không có lửa làm sao có khói!” Anh ta sờ sờ cằm, đột nhiên cúi gần Chu Thần.
“Chiếc cà vạt này, trông quen quen. Hôm trước ở tiệc rư/ợu không phải vừa đeo sao?”
“Có chuyện gì thì nói.”
“Không giống phong cách cậu chút nào, từ khi nào lại thành gu thế này.”
“Vợ tặng sinh nhật, dễ phối đồ.” Giọng điệu phảng phất chút tự hào khó nhận ra.
[Kẻ đ/ộc thân như mày hiểu cái gì! Vợ tao gu chuẩn lắm.]
Tôi: …
“Chị dâu tặng à, không trách. Cậu đeo hợp lắm.” Chúc Ninh quả nhiên khéo nịnh.
Nói rồi anh ta lại nháy mắt với tôi - người đang giả vờ đi/ếc ở một góc.
“Chị dâu ơi, đeo cà vạt này thêm nữa là đối tác của tập đoàn Chu chạy hết đó nha.”
Tôi cười khổ không nói gì.
Chu Thần liếc anh ta một ánh mắt cảnh cáo.
“Không có việc gì làm à?”
“Được rồi được rồi.” Chúc Ninh giơ tay đầu hàng, “Em nói vài câu với chị dâu rồi đi ngay.”
Tôi với tay chơi như cậu thì có gì để nói đâu.
Nhớ lại tin đồn về anh ta, tôi vội vàng ngồi ngay ngắn.
“Chị dâu, một thời gian không gặp, sắc mặt hồng hào nhỉ. Xem ra anh Chu chăm sóc tốt lắm.”
Tôi: …
Tôi nghi ngờ cậu đang lái xe nhưng không có bằng chứng.
“Cũng tạm được.”
“Có chuyện này em muốn nói với chị dâu lâu rồi.” Đột nhiên anh ta hạ giọng, trở nên nghiêm túc.
Tôi không khỏi vểnh tai lên.
“Chị dâu, chị có muốn biết bí mật của Chu Thần không?”
Giọng điệu bí ẩn của anh khiến tôi cũng lén đảo mắt nhìn về phía Chu Thần đang ngồi ở bàn làm việc.
Bí mật của Chu Thần sao?
Đương nhiên là muốn rồi.
“Cậu nói đi.” Giọng tôi còn thấp hơn cả anh ta.
Khóe miệng Chúc Ninh lập tức nở nụ cười mãn nguyện đầy tinh quái, “Trên giá sách trong thư phòng nhà chị, ở đó giấu một cái hộp, bên trong…”
“Chúc Ninh, án tây thành, ngày mai nộp cho tôi.”
“Đến mức sao?” Chúc Ninh bị ngắt lời bật dậy, “Em đi ngay bây giờ được chưa?”
14
Anh ta quay qua nói vài câu với Chu Thần.
Trước khi đi còn nháy mắt với tôi.
“Em về đây chị dâu.”
Văn phòng trở lại yên tĩnh.
Ánh mắt Chu Thần đậu trên người tôi, “Cậu ấy nói gì với em?”
“À, hỏi em vài ngày nữa có muốn đi chơi cùng không, đến chỗ mấy người hay đi trước đây.”
Không hiểu sao tôi lại chọn cách nói dối.
Chu Thần thở nhẹ một hơi khó nhận ra, “Em có muốn đi không? Không muốn thì thôi.”
“Tính sau vậy.”
Hơi thất vọng.
Nhớ đến việc Chu Thần còn cố tình giấu giếm điều gì đó, công việc tiếp theo của tôi chẳng có hứng thú gì.
Cứ thế trôi qua mấy ngày.
Cuối cùng tôi vẫn không kìm được, vào cuối tuần nghỉ ngơi đã viện cớ vào thư phòng.
Bước vào phòng, thẳng tiến đến giá sách.
Chiếc hộp, chiếc hộp ở đâu nhỉ?
Đang sốt ruột, ánh mắt liếc thấy ở ngăn trên cùng bên trái giá sách, một chiếc hộp đen bị mấy cuốn sách dày che khuất, chỉ lộ ra một góc nhỏ.
Tìm thấy rồi!
Vừa định đi lấy thang sách.
Cửa mở ra cách rắc.
Chưa kịp phản ứng, Chu Thần đã bước vào với tốc độ nhanh như gió.
Chưa đầy một giây, anh đã đứng trước mặt tôi.
“Em muốn xem sách gì? Anh lấy giúp.”
Hơi thở gấp gáp.
Gương mặt còn thoáng chút… hoảng hốt?
Mục tiêu bị gián đoạn, tôi đành tùy tiện lấy một cuốn, “Lấy cuốn này vậy.”
Hôm nay coi như không thể tìm hiểu được rồi.
“Em về phòng đọc.”
Cả buổi chiều, Chu Thần đều ở trong thư phòng xử lý email.
Cửa đóng im ỉm.
Trước đây anh làm việc ở nhà chưa từng đóng cửa bao giờ.
Không ổn rồi!
Anh vốn không giấu giếm chuyện công việc hay đời sống với tôi.
Vậy còn điều gì phải giấu?
Bạn gái cũ?
Chưa nghe nói bao giờ.
Lẽ nào là có bạch nguyệt quang?
Ngoài đời vẫn đồn anh lạnh lùng vô tình, chỉ biết yêu công việc.
Nhưng nếu không phải anh không có trái tim, mà là đã trao trái tim ấy cho người khác từ lâu?
Có lẽ tôi chỉ giống bạch nguyệt quang của anh nên anh mới chọn kết hôn cùng tôi.
Vì vậy anh mới căng thẳng như thế, sợ tôi phát hiện?
Tôi đang mải mê suy nghĩ thì Chu Thần bước vào.
[Ngày mai anh đi công tác, dự kiến vài ngày mới về. Có việc gì cứ gọi điện cho anh.]
Công tác à?
Công tác tốt quá.
Tôi đang tính lúc anh không có nhà sẽ thám thính một phen đây.
15
Những ngày Chu Thần đi công tác, tôi vẫn đi làm bình thường.
Trưa nay.
Vừa ăn cơm xong đến văn phòng Chu Thần nghỉ ngơi, đột nhiên một cô gái xông vào.
Chương 4
Chương 6
Chương 7
Chương 7
Chương 7
Chương 11
Chương 5
Chương 8
Bình luận
Bình luận Facebook