Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Bố chồng nghiến răng nghiến lợi thốt ra hai chữ: "Đương nhiên."
Hứa Kiều Nhi không phục, vừa định nói gì đó đã bị Hứa Dũng Hưng ngăn lại. Hứa Dũng Hưng liếc mắt ra hiệu, Hứa Kiều Nhi lần đầu tiên không nổi cơn tam bành, mà chỉ liếc tôi một cái đầy kh/inh bỉ.
Bọn họ đang tính toán trò q/uỷ quái gì đây?
Ăn xong cơm, về đến phòng, chồng tôi như quên hết những bực dọc mấy ngày qua, tay thò vào trong áo tôi. Bụng tôi cồn lên buồn nôn.
Cố nén khó chịu, tôi đ/ập tay anh ra: "Không phải cưng chiều em chồng lắm sao? Còn tìm tôi làm gì!"
Chồng tôi ôm qua vai tôi: "Nó chỉ là trẻ con, em tranh giành với nó làm chi."
Tôi bực bội đẩy anh ra: "Cút đi!"
Chồng tôi cũng nổi gi/ận, đạp cánh cửa "ầm" một tiếng rồi đi mất.
Phải ly hôn thật nhanh thôi, thật sự không thể chịu đựng thêm được nữa!
Hôm sau, hai em chồng dẫn Hứa Kiều Nhi lên thị trấn. Lúc về, Hứa Kiều Nhi mang theo một cô gái dịu dàng nết na.
Cuối cùng tôi cũng hiểu âm mưu của bọn họ.
Hứa Kiều Nhi nhiệt tình giới thiệu: "Mẹ, đây là bạn con Cố Huệ Huệ, bố cô ấy là giám đốc hợp tác xã m/ua b/án ở thị trấn. Huệ Huệ chán ở nhà nên muốn sang nhà mình chơi vài ngày."
Mẹ chồng nghe đến "giám đốc hợp tác xã m/ua b/án" mắt sáng rực: "Ái chà, đã là bạn của Kiều Nhi thì coi như con gái của mẹ, cứ yên tâm ở lại đi, mấy ngày cũng được, bao lâu cũng được."
Tôi biết cô ta, Cố Huệ Huệ, chính là chị dâu tương lai mà Hứa Kiều Nhi tự chọn sau này.
Sau màn kịch của tôi, Hứa Kiều Nhi đã đưa cô ta về sớm hơn dự định.
Nhìn vẻ ngoài hiền lành dễ thương của Cố Huệ Huệ, tôi chợt lóe lên ý tưởng.
8.
Cố Huệ Huệ chính thức ở lại nhà. Mỗi lần gặp chồng tôi, hai má cô ta đều ửng hồng, giọng nói càng thêm ngọt ngào.
Chỉ trong thời gian ngắn, tình cảm giữa cô ta và chồng tôi đã tăng nhiệt chóng mặt.
Một ngày tôi định ra vườn hái rau, vừa bước ra đã thấy Cố Huệ Huệ đạp xe đến cổng, bỗng nhiên vấp phải hòn đ/á nhỏ, ngã chúi về phía chồng tôi.
Chồng tôi theo phản xạ ôm lấy eo cô ta: "Có sao không?"
Cố Huệ Huệ ngẩng đầu lên giọng ngọt ngào: "Dũng Chấn ca, em không sao."
Chồng tôi sững người, nhìn thẳng vào cô ta. Cố Huệ Huệ đẩy nhẹ ng/ực anh, chồng tôi mới miễn cưỡng buông tay.
Cả hai đều đỏ mặt không dám nhìn nhau.
Nửa đêm, tôi đi vệ sinh nghe thấy tiếng nói sau vườn, thoáng thấy hai bóng nam nữ ôm ch/ặt lấy nhau.
"Huệ Huệ, chúng ta không thể thế này, anh đã có vợ rồi, em... em còn là con gái, anh không thể làm thế." Giọng chồng tôi đ/au khổ.
"Không, Dũng Chấn ca, em không quan tâm! Em chỉ cần anh! Không có anh em sẽ ch*t mất!!" Cố Huệ Huệ hung hăng ôm cổ chồng tôi hôn lên môi.
Chồng tôi vật vã một chút rồi để mặc cô ta.
Ói thật!
Nếu thật lòng muốn từ chối, lẽ nào không đẩy ra được?
Hôm sau, tôi bảo chồng nhớ em trai, muốn dẫn con gái về nhà ngoại vài ngày.
Chồng tôi đồng ý ngay, trong mắt thoáng nét vui mừng.
Chắc hắn đang mong chờ lắm đây.
Tôi dẫn con gái về nhà ngoại, nhìn thấy cậu em trai cao g/ầy, nước mắt tự nhiên trào ra.
Kiếp trước khi tôi ch*t, em trai vì muốn trả th/ù cho tôi đã một mình đến nhà họ Hứa, không ngờ bị Hứa Dũng Hoa đ/á/nh g/ãy chân, sau lại bị Hứa Dũng Hưng h/ãm h/ại, bị bắt đi cải tạo lao động, vài năm sau thì qu/a đ/ời.
Em trai thấy vậy hoảng hốt: "Chị sao thế, có phải nhà họ Hứa b/ắt n/ạt chị không!"
Nó cầm cuốc lên: "Em đi trả th/ù cho chị!"
Tôi ngăn lại: "Chị đã lâu không gặp em, nhớ lắm."
Chàng thanh niên mười mấy tuổi x/ấu hổ gãi đầu: "Chị muốn gặp em thì cứ nhắn người báo tin, em sẽ đến thăm chị và Nạm Nạm."
Tôi kể hết mọi chuyện cho em trai nghe, cậu ta tức gi/ận đ/ập bàn đứng dậy: "Nhà họ Hứa thật quá đáng! Chị ơi, em đi xử bọn chây ngay bây giờ!!"
"Bình tĩnh nào, sao vẫn nóng nảy thế."
"Chị có cách gì rồi à?"
Tôi vẫy tay ra hiệu bảo cậu lại gần, nói ra kế hoạch của mình.
Em trai nghe xong, mắt sáng rỡ giơ ngón cái khen tôi.
9.
Tôi lên thị trấn, bị mấy tên c/ôn đ/ồ ép vào ngõ hẻm.
"Bà già, đưa tiền ra mau!" Tên đầu đảng chĩa d/ao dọa, "không thì biết hậu quả đấy."
Tôi sợ hãi co rúm người: "Tôi... tôi không có tiền."
"Không có tiền hả? Lục soát nó!"
Tôi hét lớn: "C/ứu với! C/ứu người!"
"C/âm mồm!" Tên c/ôn đ/ồ giơ nắm đ/ấm đ/ập xuống.
Đột nhiên một bàn tay lớn chộp lấy, bẻ ngược khiến tên c/ôn đ/ồ nhăn nhó: "Đứng hình làm gì, lên đi chứ!"
Mấy tên đàn em xông lên, chưa đ/á/nh vài hiệp đã bị hạ gục hết.
Người đàn ông mặc quân phục, toát lên vẻ chính trực nhưng trong mắt lại phảng phất sự ngang tàng - đây chính là nam chính Tạ Yến Thanh.
Tạ Yến Thanh đỡ tôi dậy: "Bác không sao chứ? Đêm khuya thế này ở ngoài không an toàn, mau về nhà đi."
"Đồng chí, cảm ơn anh." Tôi cúi đầu, "... giờ tôi đã không còn nhà để về nữa rồi."
Tôi che mặt bật khóc nức nở: "Chồng tôi bỏ rơi tôi rồi, em chồng gh/ét tôi đưa một cô gái về nhà. Không lâu sau tôi đã thấy chồng và cô ta hôn nhau."
"Hu hu, em chồng bảo tôi là bà già mặt vàng, không xứng với anh trai nó! Ép tôi ly hôn, còn đuổi cả hai mẹ con tôi ra đường. Đồng chí chắc biết thôn họ Hứa chứ? Tôi chính là con dâu trưởng nhà trưởng thôn đấy."
Tạ Yến Thanh nhíu mày: "Cô là chị dâu của Hứa Kiều Nhi?"
"Anh biết Hứa Kiều Nhi? Đúng, tôi là chị dâu của cô ta."
"Tôi từng gặp cô ta một lần, hình như không phải loại người như vậy?"
Tôi lau nước mắt: "Đồng chí đừng để bị ngoại hình đ/á/nh lừa, từ ngày tôi về nhà họ Hứa, chưa từng có ngày nào yên ổn. Đồ đạc mang từ nhà ngoại về đều bị cô ta cư/ớp sạch."
"Anh xem mặt tôi vàng vọt thế này, quần áo chắp vá. Hứa Kiều Nhi thì ăn diện sang chảnh như người thành phố, đôi giày da cô ta đi chính là quà em trai tặng tôi. Mới đây còn bảo hai em chồng cư/ớp tấm vải em trai cho tôi."
"Chuyện này cả thôn đều biết, không tin anh cứ đi hỏi thử. Đồng chí là ân nhân c/ứu mạng tôi, tôi không muốn anh bị lừa. Trời cũng khuya rồi, tôi về trước nhé. Cảm ơn đồng chí nhiều lắm."
Chương 5
Chương 11
Chương 6
Chương 7
Chương 7
Chương 6
Chương 6
Chương 5
Bình luận
Bình luận Facebook