Khi Yandere Gặp Yandere!

Chương 3

26/10/2025 13:36

"Bánh bao."

"Chỉ có bánh bao thôi sao?"

Anh ngồi xổm ở hiên nhà, tay xoa xoa cái đầu to của Lạc Lạc. Lạc Lạc vui mừng kêu "ưng ửng" không ngừng, cái đuôi vẫy tít như chong chóng.

"Thế còn muốn ăn gì nữa?"

Tôi trợn mắt liếc anh, giọng đầy bực bội hỏi lại.

"Sao thế? Ai dám chọc gi/ận em từ sáng sớm thế?"

Kỳ An thoát khỏi đợt tấn công nũng nịu của Lạc Lạc, h/ồn nhiên cúi sát vào mặt tôi.

"Nó này, năm tệ một cái. Mà toàn nhân chay thôi."

Tôi chỉ tay vào mấy cái bánh bao trước mặt, tay kia chống hông tỏ vẻ bất bình.

Bánh bao chay mà còn đắt thế.

Đúng là cư/ớp giữa ban ngày!

Nếu nhà còn bột thì tôi đã chẳng phải đi m/ua.

"Thế em m/ua mấy cái?"

"Mười cái, không thì có người không no bụng đâu."

"Vẫn là A Ly tốt nhất."

Kỳ An thần bật lấy từ sau lưng ra một chiếc cốc giữ nhiệt.

"Nè, đền bù cho em ly sinh dừa cà phê em thích nhất."

"Không bảo anh đừng tự tay làm rồi sao?"

Tôi vội kéo tay anh lại, kiểm tra kỹ từng ngón.

May quấn, băng gạc vẫn nguyên vẹn, không thấm nước.

"Ôi, đừng lo mà."

Kỳ An xoa xoa mái tóc tôi, cười h/ồn nhiên.

"Hôm nay là ngày thứ mười, vết thương gần khỏi rồi."

"Không được, chính vì sắp khỏi nên càng phải cẩn thận hơn. Nghe chưa?" Tôi cao giọng, ánh mắt đe dọa.

"Vâng ạ."

Thấy tôi nghiêm túc, Kỳ An cũng hết cười, gật đầu hai cái thật mạnh.

"Nghe rồi thì đi rửa tay ăn cơm đi."

"Dạ."

10.

Tôi nhìn hòm thư trống rỗng, nhíu mày lo lắng.

Kỳ An cuộn tròn trên sofa, cười khúc khích với video trên điện thoại.

Quả đúng là buồn vui không cùng nhịp.

"A Ly, em xem cái này."

Kỳ An đưa điện thoại ra trước mặt khiến tôi thở dài.

"Sao thế?" Anh nghiêng đầu nhìn màn hình máy tính, lập tức hiểu ra.

"Vẫn chưa nhận được email hả?"

"Ừ."

Tôi lắc đầu.

"A Ly, em rất muốn đi làm à?"

Câu hỏi của Kỳ An khiến tôi gi/ật mình.

Ngẩng đầu lên, tôi mới nhận ra ánh mắt anh rất nghiêm túc.

Chính x/á/c mà nói, là một sự ngây thơ trong trẻo.

"Em không đi làm thì lấy tiền đâu mà tiêu?"

"Anh nuôi em."

Kỳ An nói câu này như biến thành người khác, ánh mắt sâu thẳm đầy khát khao, cả nốt ruồi trên sống mũi cũng mang sức quyến rũ.

Tôi đờ đẫn nhìn anh.

Đến khi bừng tỉnh, tôi chỉ biết cười gượng.

"Hahaha... đừng đùa nữa."

"Hahaha..."

Kỳ An cũng cười theo.

Nhưng sao tim tôi lại đ/ập nhanh thế?

Sao nhìn anh cười mà lòng lại chạnh buồn?

11.

Khi tôi phàn nàn với Kỳ An lần thứ hai mươi về việc khó tìm việc, anh vừa nuốt xong miếng thạch cuối cùng.

"A Ly, công ty anh đang tuyển đấy, em thử ứng tuyển đi?"

"Vị trí gì? Vị trí gì?"

Nghe thấy cơ hội, tôi nhất định không bỏ lỡ.

"Trợ lý tổng giám đốc."

Lại là trợ lý?

Nhớ đến công việc tiếp khách trước đây, tôi không khỏi lo lắng.

"Anh biết phải làm những gì không?"

"Đại khái là đặt cà phê, hẹn lịch khách hàng, photo tài liệu thôi."

"Không phải tiếp khách nhậu nhẹt chứ?"

Chuyện cũ vẫn khiến tôi ám ảnh.

"Tất nhiên là không!"

Kỳ An đột nhiên hào hứng, trả lời dứt khoát.

Không phải tiếp rư/ợu thì tốt quá.

"A An, anh xem hộ em CV có cần chỉnh sửa gì không?"

Tôi hào hứng chạy vào phòng lấy laptop.

"Được, đợi anh rửa bát đã."

Anh đứng dậy, lắc lắc chiếc bát và thìa trong tay.

"Ừ."

12.

Tôi không ngờ công việc này lại nhàn đến thế.

Ba ngày rồi tôi vẫn chưa thấy mặt tổng giám đốc.

Kỳ An ở bộ phận thiết kế, không cùng tầng với tôi.

Thế nên tôi buồn ch*t đi được.

Để không trông quá rảnh rỗi, tôi quyết định chủ động ki/ếm việc vặt làm.

Như quét dọn, photo tài liệu giúp đồng nghiệp...

Tôi ngẩng lên nhìn máy photocopy, đúng lúc có người đàn ông đang photo với một chồng tài liệu cao ngất.

Cơ hội đến!

Tôi nhanh chân chạy tới, hơi cúi người.

"Anh cần em giúp gì không ạ?"

"Cần lắm, cần lắm." Nghe tôi đề nghị giúp đỡ, anh ta lập tức phấn chấn hẳn.

"Photo bao nhiêu bản ạ?"

Tôi nhận tập tài liệu, hỏi yêu cầu.

"Mười loại khác nhau, hai loại này photo 20 bản, hai loại này 50 bản, cái này 10 bản..."

Anh ta nhíu mày không nhớ nổi, liền lấy ra tờ giấy ghi chú.

"Trên này có ghi đấy, em tự xem nhé."

"Vâng."

Tôi gật đầu nhận lấy bỏ vào túi.

"Cảm ơn em nhiều lắm."

"Không có gì ạ."

Tôi tự nhiên thấy có lỗi, đành vẫy tay ngượng ngùng.

Sau khi anh ta đi, tôi nhìn đống tài liệu trước mặt, quả thật phức tạp.

Trước khi bắt đầu, phải nhớ số lượng từng loại đã.

Đọc hai lần nội dung trên giấy, cũng dễ nhớ, tôi vứt tờ giấy sang một bên.

...

Vừa photo xong thì anh ta quay lại lấy.

Khuôn mặt anh ta nở nụ cười tươi rói.

"Thật sự cảm ơn em nhiều. Đây là chút quà cảm ơn."

Anh ta nhét vào tay tôi chai nước trái cây, ôm tập tài liệu bước đi luôn.

"Không có gì ạ." Tôi vẫy tay theo.

"Lần sau cần gì cứ tìm em giúp nhé."

13.

Dạo này lạ thật, cùng tầng mà càng khó thấy đàn ông.

Nghĩ lại mà sợ.

Công ty này chắc phong thủy âm thịnh dương suy quá.

14.

"Kỳ An, anh nói đi, ông tổng giám đốc này có bệ/nh gì không?"

Tôi liếc nhìn xung quanh không có ai, vẫn hạ giọng thì thào.

"Sao em lại nghĩ thế?"

Kỳ An gắp từng miếng thịt bò ra đĩa.

"Không có bệ/nh tật gì sao không đến công ty?"

Tôi vào làm hơn chục ngày rồi vẫn chưa thấy mặt.

"Không biết."

"Ăn đi."

Kỳ An mặt lạnh như tiền, vẻ mặt như muốn nói "tránh ra".

Không hiểu sao dạo này anh càng lúc càng u ám.

"Anh cũng ăn đi."

Tôi nhìn chồng thịt bò cao như núi, đẩy đĩa về phía anh.

"À này Kỳ An, cuối tuần này em đi họp lớp cấp ba nhé."

Nghĩ đến việc này tôi vui không tả được.

"Ừ."

Kỳ An cộc lọc đáp một tiếng rồi im bặt.

15.

Buổi họp lớp cấp ba vui vẻ suốt hai ba tiếng đồng hồ.

Mọi người chúc rư/ợu nhau, tôi không từ chối được nên cũng uống một ly nhỏ.

Danh sách chương

5 chương
20/10/2025 12:17
0
20/10/2025 12:17
0
26/10/2025 13:36
0
26/10/2025 13:34
0
26/10/2025 13:32
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu