Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
【Đánh người cũng là cháu nội ta, dù có gi*t người cũng là m/áu mủ nhà họ Lâm.】
【Mày phải nhận số tiền này, nếu không nhận, tao sẽ đ/âm đầu vào bệ đ/á trước cửa nhà mày mà ch*t.】
Bà tôi vừa nói vừa xắn ống quần định lao vào trụ đ/á cổng. Chần chừ một khắc là muộn màng vạn kiếp.
Tôi túm ch/ặt ống quần bà, "xoạc" một tiếng, chiếc quần rá/ch toạc lộ ra chiếc quần l/ót hoa bên trong.
【Mày... các người, không những không chịu giúp Minh Minh lại còn muốn ép ch*t ta, ta không sống nữa.】
Bà tôi x/ấu hổ vừa che mông vừa rút dây lưng ném lên cành cây bụi cảnh.
14
Dòng m/áu bà ghẻ đ/ộc á/c ngủ quên hai mươi năm trong tôi bỗng bừng tỉnh!
【Ối giời ơi, mọi người lại xem này, bà lão nhà ai mà vô phép thế này.】
【Vì tiền giúp cháu trai, định bức tử con đẻ ruột thịt của mình đây này.】
【Không cho tiền là tr/eo c/ổ đấy, lấy mạng đe dọa đây này. Công lý đâu? Phép nước đâu rồi hỡi trời!】
Tôi ôm ch/ặt chân bà gào thét vang trời.
Bà tôi vừa kịp buộc dây lưng lên cành, treo mình lủng lẳng.
Thì ngay sau đó, cành cây đã bị hai bà cháu gi/ật g/ãy răng rắc.
【Con ranh con này, dám học đòi bà già, còn láo hơn cả bà. Bố mày còn bảo mày nhát gan, bảo bà đừng hù dọa.】
【Hai đứa sói lang kia chỉ biết tiêu tiền vào mày, bao nhiêu tiền đổ hết cho ngoại tộc.】
【Thương thay thằng Minh Minh nhà ta, bác ruột giàu có mà không chịu giúp, tiền bạc đổ hết cho người ngoài ơi là ơi.】
Bà tôi định đ/á/nh tôi, tôi giơ tay đỡ thì bố đã xông tới hứng trọn quả đ/ấm của bà.
【Mẹ đ/á/nh con được, nhưng không được động đến con gái con.】
【Con sẽ không giúp Minh Minh, nó đ/á/nh người phạm pháp thì phải vào tù chịu trách nhiệm.】
Bố kéo tôi đứng dậy, vỗ nhẹ bụi trên lưng.
【Mày... nhiều tiền thế mà không giúp cháu ruột, định mang xuống mồ tiêu hết à?】
【Nó là cháu đích tôn duy nhất của họ Lâm nhà ta.】
Bà tôi lại bắt đầu gào thét.
【Tiền của con là mồ hôi nước mắt của vợ chồng con, từng đồng đều dành cho con gái, không liên quan gì đến Lâm Tư Minh.】
【Con bé, về nhà thôi! Mẹ nó ở nhà nấu cơm rồi!】
Bố dắt tôi bước nhanh về phía trước.
Đi được vài bước, ông quay lại nói với bà nội:
【Mẹ mà còn gây chuyện, đừng trách con vô tình. Con sẽ báo cảnh sát đưa mẹ đi ngay!】
【Về sau mẹ có già yếu, đ/au ốm, cũng đừng mong con bỏ ra một xu!】
15
Cuối cùng, Lâm Tư Minh bị kết án ba năm tù vì tội cố ý gây thương tích.
Chú thím c/ắt đ/ứt qu/an h/ệ với nhà tôi, kể cả bà nội.
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi tiếp quản xưởng của bố.
Trong tôi có tinh thần chịu thương chịu khó của thế hệ trước, lại có đầu óc đổi mới và nhạy bén của người trẻ.
Xưởng dần phát triển dưới tay tôi, chưa đầy hai năm lợi nhuận đã tăng gấp đôi.
Nhiều người giới thiệu bạn trai cho tôi, thậm chí có người sẵn sàng làm rể.
Không biết trong số họ có bao nhiêu người vì tiền nhà tôi, mấy ai thật lòng.
Vì thế, tôi từ chối tất cả.
【Con yêu, bố mẹ tuy già nhưng tư tưởng không già.】
【Nếu con không muốn kết hôn, không muốn sinh con, bố mẹ ủng hộ.】
【Dù sao tiền nhà cũng đủ dùng, già rồi có con chăm sóc. Đến lúc con già thì tìm viện dưỡng lão cao cấp, bố mẹ ở dưới suối vàng vẫn sẽ phù hộ con.】
Bố mẹ nhìn ra tôi không muốn kết hôn.
Thật ra tôi không hứng thú với hôn nhân, nhưng vẫn muốn có con.
Tôi ra nước ngoài tìm một anh chàng điển trai, sinh được cặp song sinh, hai công chúa nhỏ.
Mắt xanh, tóc vàng, như hai thiên thần lai, xinh không tả nổi.
Bố mẹ già rồi, ở nhà chuyên tâm trông cháu.
Tôi tiếp tục lo ki/ếm tiền.
16
Kiếp trước, sống hơn tám mươi tuổi vẫn không giác ngộ.
Kiếp này, chỉ hơn hai mươi năm tôi đã thấu tỏ.
Trai hay gái không quan trọng, phụ nữ thậm chí còn tuyệt vời hơn đàn ông.
Suy cho cùng, chỉ người từng nhận được yêu thương mới sống trọn kiếp trong tỉnh thức.
Kiếp trước của tôi, uổng phí cả đời.
May thay, trời lại cho tôi cơ hội.
Để tôi biết được làm con gái tuyệt diệu thế nào!
——Hết——
Chương 7
Chương 15
Chương 27
Chương 21
Chương 18
Chương 11
Chương 7
Chương 9
Bình luận
Bình luận Facebook