Vương cảnh quan nói xong liền xin tôi chìa khóa cửa, định vào trong.

"Khoan đã, lỡ hắn cùng đường liều mạng b/ắt c/óc mèo của em thì sao?" Tôi kéo ông ấy lại, nghiêm túc nói: "Hắn có đầu óc không bình thường, em nghĩ hắn chỉ muốn cư/ớp mèo thôi!"

"Yên tâm, chúng tôi sẽ không cho hắn cơ hội đó." Vương cảnh quan chưa kịp mở miệng, Tô Hàng đã đáp thay.

5.

"Đồng Đồng em về rồi à~" Vừa bước vào cửa đã nghe giọng Lý Vạn Niên đầy phấn khích.

"Ơ sao cảnh sát cũng tới thế?"

"Tân Ba! Lại đây với mẹ nào!" Tôi núp sau lưng Tô Hàng, gọi lớn con mèo của mình.

"Meo~" Tân Ba lại lần nữa chạy xuyên qua đám đông tới trước mặt tôi, đây là thói quen nó có từ nhỏ, bất kể tôi ở đâu, chỉ cần gọi là nó sẽ chạy tới ngay.

"Lý Vạn Niên phải không, cậu và cô Ngô đã chia tay rồi, vậy không nên tự ý vào nhà cô ấy khi chưa được phép." Vương cảnh quan đặt tay lên vai Lý Vạn Niên nói: "Chia tay thì nên dứt khoát, đừng tới quấy rối con gái người ta nữa."

"Đồng chí cảnh sát, đây là chuyện riêng của bọn tôi..."

"Tôi và anh không có chuyện riêng tư gì."

Tôi ôm Tân Ba, bước ra lạnh lùng nói: "Lần trước tôi đã nói rất rõ rồi, mèo là của tôi. Còn nữa, trả lại chìa khóa dự phòng nhà tôi đi, đừng tới tìm tôi nữa."

"Đồng Đồng nghe anh giải thích, cô gái đó chỉ là đồng nghiệp trong công ty thôi, anh hoàn toàn không thích cô ta. Anh chỉ mượn cô ta để gh/en với em thôi, em xem từ đầu tới giờ anh có nói chia tay bao giờ đâu!"

Cuối cùng Lý Vạn Niên bị Vương cảnh quan túm cổ lôi ra ngoài.

"Tôi vừa nói cậu không nghe kỹ à? Đừng quấy rối con gái người ta nữa. Câu nói gì nhỉ... làm một người yêu cũ đúng mực thì phải... phải... phải như thế nào ấy nhỉ?"

"Phải như đã ch*t rồi." Tô Hàng im lặng từ nãy bỗng chen vào.

"Đúng đúng đúng," Vương cảnh quan cảnh cáo Lý Vạn Niên: "Hôm nay tạm tha cho cậu, lần sau mà còn dám tới thì tôi sẽ mời cậu vào trại giam."

Sau khi Lý Vạn Niên đi, tôi vội vàng thay khoá cửa ngay trong đêm, lại còn lắp thêm xích chốt.

6.

Trước khi ngủ tối, tôi kiểm tra cửa vô số lần, lại ôm Tân Ba lên giường ngủ cùng.

Nhưng sao cũng không tài nào ngủ được.

Rõ ràng trước đây căn nhà này khiến tôi cảm thấy rất an toàn mà.

Lý Vạn Niên là bạn cùng đại học của tôi, từ trường học ra xã hội, anh ấy đã đồng hành cùng tôi 2 năm. Đã từng chúng tôi cũng có những khoảng thời gian đẹp đẽ, nhưng nhiều chuyện giống như những quả bom bất ngờ, ầm một tiếng đã chia c/ắt hoàn toàn thế giới trước đây và hiện tại, n/ổ tan tành mọi thứ.

Trằn trọc tới 2 giờ sáng vẫn không ngủ được, tức quá tôi bật dậy xoá ảnh.

Xoá xoá rồi cái tật "NetEase Cloud đêm khuya" của tôi lại trỗi dậy, liền chia sẻ một bài hát lên朋友圈.

Chưa đầy hai phút sau, WeChat hiện lên một chấm đỏ.

Là Tô Hàng, hoá ra cảnh sát đặc nhiệm đều thức khuya giỏi thật.

"Nếu em thực sự sợ thì hay là đổi nhà đi?"

Tôi suy nghĩ nghiêm túc thấy đây là ý kiến hay, dù sao hợp đồng thuê nhà tháng sau cũng hết hạn, nhưng tìm nhà là chuyện phiền phức, dạo này đài có nhiều việc, tôi là phóng viên thực tập lại muốn chuyển chính thức, phải cố gắng hết sức.

"Muốn đổi lắm, nhưng tìm nhà tốt khó quá." Tôi gửi một sticker mèo khóc qua.

"Anh thì biết chỗ có nhà tốt đó." Một lúc sau, Tô Hàng lại bổ sung: "Là hồi tuần tra phát hiện ra, nhà cũ, nhưng rất gần đồn cảnh sát."

"Đắt không ạ? Em sợ không đủ tiền thuê." Tôi gửi sticker "Nghèo nhưng thích đẹp".

"Phòng đơn, 2000."

Chúng tôi nói chuyện một lúc, hẹn chiều thứ bảy anh ấy dẫn tôi đi xem nhà, tôi sẽ đưa hộp pate cho Lăng Phong.

Nói ra cũng buồn cười, avatar WeChat của Tô Hàng là ảnh Lăng Phong đang nô đùa trên bãi cỏ, nên mỗi lần nhắn tin cảm giác dễ thương hơn hẳn gặp mặt.

"Meo~"

Tân Ba chạy tới liếc nhìn màn hình rồi vả một cái làm rơi điện thoại tôi...

7.

Căn nhà Tô Hàng giới thiệu khá cũ, nhưng có thể thấy chủ nhà rất nâng niu, mọi thứ đều sạch sẽ gọn gàng.

Cách âm tốt, dưới lầu là vườn hoa nhỏ, ra cửa rẽ phải có siêu thị mini, trà sữa, tiệm photo đủ cả, rẽ trái là đồn cảnh sát, cảm giác an toàn vô đối. Tuy xa ga tàu điện ngầm nhưng xuống xe bus chín trạm là tới đài.

Tôi gật đầu hài lòng, nghĩ thầm cảnh sát quả là có nhiều mối qu/an h/ệ. Những căn như thế này thường khó tìm được chủ cho thuê trực tiếp, toàn qua môi giới hoặc chủ thứ mấy chuyển nhượng lại.

Tôi thích nhất là ban công rộng, ánh sáng tốt, Tân Ba chắc chắn sẽ thích nằm phơi nắng ở đây lắm.

"Nhưng nếu muốn dọn vào ở thì phải lắp lưới chắn cửa sổ." Tôi giải thích với Tô Hàng: "Không thì mèo dễ ngã xuống lắm, không an toàn."

"Được."

"Nhưng cái này cũng đơn giản thôi, mấy nhà thuê trước đều do em tự lắp lưới đó, giỏi chưa!" Tôi kiêu hãnh chống nạnh - nuôi mèo ba năm luyện đủ tuyệt kỹ.

Thấy nhà có ba phòng nhưng tôi chỉ cần một phòng đơn, liền hỏi Tô Hàng có phải đợi tìm thêm hai bạn ở ghép không, căn tốt thế này đăng lên nhóm thuê nhà Đậu chắc nhiều người hỏi lắm.

"Không cần, hai phòng kia chủ nhà để đồ, không cho thuê."

Tôi kinh ngạc: "Chủ nhà kiểu gì mà sang thế? Khi nào có thời gian em muốn gặp ổng."

"...Dạo này ổng đi Quảng Châu tập đua thuyền rồng, trước anh xử lý vụ án giúp ổng nên ổng nhờ anh cho thuê phòng này." Tô Hàng liếc nhìn tôi: "Em không thuê thì anh cho người khác thuê nhé, đồn cảnh sát gần đây có mấy cảnh sát mới còn chưa tìm được nhà..."

"Em thuê! Ngay lập tức, em có thể đặt cọc ngay!"

Xong việc lớn, hòn đ/á trong lòng tôi cũng rơi xuống.

"Cảm ơn chú cảnh sát, em mời anh đi ăn nhé~"

Danh sách chương

5 chương
20/10/2025 12:25
0
20/10/2025 12:25
0
26/10/2025 14:41
0
26/10/2025 14:39
0
26/10/2025 14:36
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị
Bình luận
Báo chương xấu