Pháo Hoa Lại Năm Này Qua Năm Khác

Chương 14

08/12/2025 08:48

Đoạn văn kể về gia đình nhà họ Địch, xoay quanh chuyện cưới hỏi của cậu em trai út và mâu thuẫn trong gia đình về tiền bạc. Mình cần chú ý các điểm sau:

1. Xưng hô:

- "嫂子們" dịch là "các chị dâu"

- "我" -> "tôi" nhưng trong văn cảnh này nên dùng "ta" cho phù hợp với xưng hô cổ

- "娘" -> "mẹ", "阿奶" -> "bà nội", "阿爺" -> "ông nội"

- GiChương dịch hoàn chỉCác chị dâu đến tìm ta nói chuyện, tiện thể hỏi trồng loại gì? Có thiếu hạt giống không?

"Mảnh trong sn đều trồng hết rồi sao?"

"

"Đều cày xới hết rồi, mầm cây cũng ươm xong, đợi khi cây con lớn hơn chút là trồng được." Ta cười đáp, đẩy đĩa hạt dưa về phía các chị dâu.

"Lúc đó cần cây giống cứ bảo chị, năm nay chị ươm nhiều mầm bí lắm, dưa chuột, mướp hương cũng không ít. Thu Thu này, chị bảo em giống mướp chị để dành hạt to lắm, dài bằng hai cánh tay chị, lại còn thô to, năm nay kết quả chắc không nhỏ."

"Vậy thì tốt quá, lúc đó chị nhớ để dành cho em vài cây nhé."

Mướp quả là thứ tốt. Mướp non xào ăn ngon, nấu canh cũng ngon. Mướp già ăn hạt, khi già rụng xơ mướp lấy rửa bát. Chắc cũng phơi khô được... Đến lúc đó thử xem. Nay đã cóó hai phụ tá, làm việc gì cũng đỡ vất vả.

Tiễn mấy chị dâu đi, mẹ ta hớn hở tới.

"Thu Thu."

"Mẹ."

"Tin vui tin vui, hôn sự của con trai út đã định rồi, cô gái ấy là con gái nhà tú tài, biết chữ nghĩa đấy."

Ta nghe vậy cũng mừng. Em dâu biết chữ, không biết nàng cóó chịu dạy ta không.

"Thế là tốt quá."

Mẹ cười, lại không nhịn được thở dài: "Chính là lễ cưới đòi nhiều, tốn mười lạng bạc, lại chẳng mang về đồng nào, nói là để cha cha cha bà ấy đi thi cử."

"......"

Ta nhất thời khó lòng hiểu nổi. Nhưng kẻ đọc sách, ai chẳng muốn khoa cử hiển đạt làm quan. Chỉ là chẳng mang chút gì về cho con gái nơi nhà chồng, làm cha cha mẹ sao nỡ lòng.

"Em út nói sao"Con trai em thích lắm, cô gái ấy dung mạo xinhu xắn." Mẹ miệng phàn nàn nhưng trong lòng đắc ý. Rố cuối nhà sắp cóó dâu biết chữ, ai chẳng hảnh.

"Em út vừa lòng là được. Bạc tiền thì em út cũng kiế được."

Mẹ cười đến chia vui với ông bà nội. Ông bà cười nhưng nụ cười không thấm vào mắt. Đợi mẹ đi rồi, ta mới hỏi bà nội: "Bà không vui sao"Chẳng phải không vui, chỉ là... con dâu út này của bà..." Bà nội ng ng nói ra.

"Bà ơi,"Bà ơi, cóCác chị dâu đến tìm ta nói chuyện, tiện thể hỏi trồng loại gì? Có thiếu hạt giống không?

"Mn trong sânn đều trồng hết rồi sao?"

"

"Đều cày xới hết rồi, mầm cây cũng ươm xong, đợi khi cây con lớn hơn chút là trồng được." Ta cười đáp, đẩy đĩa hạt dưa về phía các chị dâu.

"Lúc đó cần cây giống cứ bo chị, năm nay chị ươm nhiều mầm bí lắm, dưa chuột, mướp hương cũng không ít. Thu Thu này, chị bo em giống mướp chị để dành hạt to lắm, dài bằng hai cánh tay chị, lại còn thô to, năm nay kết quả chắc không nhỏ."

"Vậy thì tốt quá, lúc đó chị nhớ để dành cho em vài cây nhé."

Mướp quả là thứ tốt. Mướp non xào ăn ngon, nấu canh cũng on. Mướp già ăn hạt, khi già rụng xơ mướp lấy rửa bát. Chắc cũng phơi khô được... Đến lúc đó thử xem. Nay đã ó hai phụ tá, làm việc gì cũng đỡ vất v.

Tiễn mấy chị dâu đi, mẹ ta hớn hở tới.

"Thu Thu."

"Mẹ."

"Tin vui tin vui, hôn sự của con trai út đã định rồi, cô gái ấy là con gái nhà tú tài, biết chữ nghĩa đấy."

Ta nghe vậy cũng mừng. Em dâu biết chữ, không biết nàng ó chịu dạy ta không.

"Thlà tốt quá."

Mẹ cười, lại không nhịn được thở dài: "Chính là lễ cưới đòi nhiều, tốn mười lạng bạc, lại chẳng mang về đồng nào, nói là để ong bà ấy đi thi cử."

"......"

Ta nhất thời khó lòng hiểu nổi. Nhưng kẻ đọc sách, ai chẳng ốn khoa cử hiển đạt làm quan. Chỉ là chẳng mang chút gì về cho con gái nơi nhà chồng, làm mẹ sao nỡ lòng.

"Em út nói sao"Con trai em thích lắm, cô gái ấy dung mạo xu xắn." Mẹ miệng phàn nàn nhưng trong lòng đắc ý. Rcuối nhà sắp ó dâu biết chữ, ai chẳng h.

"Em út vừa lòng là được. Bạc tiền thì em út cũng kiđược."

Mẹ cười đến chia vui với ông bà nội. Ông bà cười nhưng nụ cười không thấm vào mắt. Đợi mẹ đi rồi, ta mới hỏi bà nội: "Bà không vui sao"Chẳng phải không vui, chỉ là... con dâu út này của bà..." Bà nội ùng ỡ không nói hết.

"Bà ơi, iết chị ta ưa thích em út thì sao? Chúng ta hãy nghĩ đến mặt tốt ấy."

"Mong là vậy."

Người ta thương con cả, uông con út, mẹ ta cũng hết mực cưng chiều cậu em này. Mười lạng bạc làm sính lễ, chẳng mang về đồng nào, nhà họ tiền nhiều quả thành kiêu ng.

Không biết mấy chị dâu ó làm lo/ạn không.

Các chị dâu đương nhiên sẽ gây chuyện. Xế chiều, anh trai ta sưng mắt tới tìm ông bà nội đòi công bằng.

"Tiền kiế được mấy năm nay, mẹ chẳng chia cho chúng con, nói chưa phân gia nên bà giữ. Nhà lấy dâu tốn mười lạng bạc" "Chẳng lẽ nàng ta ngó vàng sao"Thu Thu iết rõ, mười dặm tám thôn lễ cưới nhiều lắm chỉ một lạng."

"Nếu thật sự đưa mười lạng, thì xin phân gia, em út muo bao nhiêu tùy ý, anh em chúng tôi không ý kiến."

Anh cả nói xong, ngồi xổm xuống khóc nức nở.

Ông bà nội trầm mặt không nói. Kiều Kiều bước tới ôm lấy cậu, giọng ng con nít dỗ dành: "Cậu đừng khóc, ăn kẹo đi."

Lại lấy khăn tay nhỏ xíu lau vội nước mắt cho cậu.

"Thôi nào, đã làm cha a rồi còn khóc lóc, thànho sao."

Bà nội vừa nói vừa đứng dậy: "Chẳng phải đòi ông bà phân xử cho àĐi thôi."

Bà nội đi trước, ông nội lập tức theo sau. Anh cả dùng trán chạm đầu Kiều Kiều, bế bé vào lòng ta.

"Anh để em bng Kiều Kiều giùm, em cũng đi."

Bé này ăn m/ập tròn, bng mệt lắm. Lý Hạo thấy chúng ta định ra ngoài, cuống quýt kêu la bữa tối sắp xong.

"Chúng tôi về ăn tối."

Lý Hạo như hiểu ý, gật đầu lia lịa.

Nhà họ Địch thường ồn ào náo nhiệt, nay lũ trẻ cũng không đùa nghịch, thấy ông bà nội liền chào rồi nép sang góc nhìn lén về phía nhà khách.

a trầm mặt, mẹ đỏ mắt, em út quỳ bên cạnh, hai ng anh trai khác ng ng đầu không nói. Ba chị dâu ng sát nhau khóc.

...

Khi ông bà nội bước vào, bacả ba chị dâu đồng thanh kêu gọi xin phân xử.

Anh cả nhét Kiều Kiều vào tay ta, cũng vào quỳ trước mặt ông bà, hai ng anh trai kia cũng vậy.

Trong phòng vẳng tiếng ông nội quát tháo. Ta bng Kiều Kiều lùi xa.

"Thu Thu, lại đây ng chị ng."

Chị dâu cả gọi, ta bng Kiều Kiều đi theo, Kiều Kiều nhanh chóng bị mấy anh họ dẫn đi chơi.

Chị dâu cả không nhắc chuyện nhà ta, chỉ hỏi ta đã ươm giống rau chưa, cần gì không? Cuuột baa có có cóắt đay, nhà không đủ vải có...

Rồi lấy ra hai bộ quần áo cũ, bả ta mang về cho Lý Hạo mặc.

Giờ không lạnh như mùa đông, quần áo của Lý Hạo, A Cửu đều m/ua từ tiệm cầm đồ, giặt sạch sẽ, chỗ nào rácha vá, chỗ nào thủng thì chằm, cũng tạm mặc được.

Ta gật đầu hết, cũng nghe ting mẹ khóc than uất ức: "Các ng muốn bức tử ta, lũ con trai cácmuốn bức tử ta."

Ta cúi đầu im lặng. Hẳn là ông bà bắt mẹ giao tiền, bà không chịu. Bạc tiền quả là thứ tốt, khiến con gái nhà tú tài nhìn trúng nhà ta. Cũng là thứ tốt, khiến gia đình ê yên ấm tan nát.

Nhà lớn phân chia, cây to nảy cành, lẽ xưa nay vẫn vậy.

"Cô ơi, ông cốọi cô vào."

Ta vào nhà khách mới biết, ông nội nói từ nay dù ta b/án phương tử, chế tạo món ăn mới, cũng không chia tiền cho phía nhà họ Địch nữa.

"......"

Mẹ ngồi phịch xuống đất. a mặt lờ đờ. Chú bác, chị dâu sắc mặt khác nhau.

"Cácgần đủ rồi, tiền nhiều như vậy, ăn cả đời cũng không hết."

"Thu Thu lòng tốt, hiếu thuận, không phải để nuôi dưỡng lòng tham của các."

"Và một điều nữa, vợ của Tiểu An, không được phép tới gần xưởng đường, nếu cáctiết lộ phương thức làm đường cho nàng..."

"Con cháu đ/á/nh g/ãy chân, đuổi khỏi nhà họ Địch, con dâu trả xuất."

Ông nội thật sự tức gi/ận. Như lời nặng nề thế này là lần đầu tiên. Ông đứng dậy bước đi, bà nội cũng theo sau.

Ta vội gọi Kiều Kiều, cõng bé theo chân.

Về tới nhà, ông bà liền bo ăn cơm, cònuống chút rư/ợu.

"Ông ơi, bà ơi, đừng tức kẻo hại người. Mẹ và em út rồi sẽ hiểu ra."

Bà nội thở dài: "Ừ, con cháu tự ó phúc phần, chỉ làmẹ em làm quá đáng. Tiền kimấy năm nay chẳng chia cho các chị dâu, toàn nắm giữ một tay."

Danh sách chương

5 chương
05/12/2025 15:16
0
05/12/2025 15:16
0
08/12/2025 08:48
0
08/12/2025 08:46
0
08/12/2025 08:44
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu