Tôi: ……

Thiếu gia quay sang liếc nhìn anh ta một céo, không nói lời nào, bỏ đi.

39

Tối hôm đó, rất nhiều họ hàng đến nhà.

Hai gia đình coi như đã thành thông gia.

Đoàn Đoàn như một chú bướm nhỏ vui vẻ, khi thì chạy đến ngồi trong lòng người này, lúc lại nép vào người kia.

Cậu bé tận hưởng tình cảm mọi người dành cho mình.

Vui đến mức nói: "Ước nguyện của bố đã thành hiện thực rồi! Cuối cùng chúng ta cũng được công khai!"

Tôi vội nói: "Trước đây do bố mẹ bận học hành nên chưa đưa con về."

Cậu bé bĩu môi muốn cãi lại.

Tôi nhanh chóng dụ dỗ: "Hôm nay con được ăn một cây kem."

Lập tức cười tươi: "Vâng ạ, bố mẹ là những đứa trẻ ngoan thích học!"

Nhìn con, không biết tính láu cá này giống ai.

40

Đêm đó, ba chúng tôi ngủ chung.

Hà Gia Tuấn thực sự rất vui.

Anh hào hứng lên kế hoạch cho cuộc sống tương lai của ba người.

Đôi lúc tôi cũng thấy áy náy, cảm thấy có lỗi với anh.

Vì vậy địa vị chính thất của anh trong lòng tôi vẫn vững chắc.

Một phần cũng nhờ "phụ nhờ tử quý".

Đoàn Đoàn vui nhất, nhảy nhót khắp giường.

Hai chúng tôi nhìn con với ánh mắt trìu mến.

Khi con ngủ, Hà Gia Tuấn lập tức ôm tôi ra phòng khách nhỏ.

Làm chuyện phi pháp...

Anh cũng rất ngon lành, nhất là sau hai tháng không được ăn...

41

Hôm sau, tôi ngủ đến hơn 10 giờ mới dậy.

Phát hiện Thiếu gia đã gọi điện nhưng đều bị từ chối.

Chắc là do Hà Gia Tuấn làm.

Anh và Đoàn Đoàn đều không ở trong phòng.

Tôi gọi lại cho Thiếu gia.

Anh nói: "Tôi đang ở ngoài biệt thự nhà cô, ra đây đi."

Tôi chuẩn bị xong, lén ra ngoài tránh mặt gia đình.

Khi ra đến nơi đã hơn 11 giờ.

Xem lại cuộc gọi, anh đã đến từ 9 giờ.

42

Tôi vừa thở hổ/n h/ển vừa giải thích: "Tối qua tôi buồn mất ngủ, dậy trễ. Anh đợi lâu chưa? Đã ăn cơm chưa?"

Anh gật đầu: "Đi thôi."

Tôi tưởng đi ăn.

Trong bụng nghĩ đến chuyện vào khách sạn.

Nhưng đêm qua no nê quá, hôm nay hứng thú không cao.

Tiếc nuối trong lòng.

Khi thấy cổng Sở Tư pháp.

Thiếu gia xuống xe, kéo tôi vào ghế ngồi khiến tôi choáng váng.

43

Cảm giác như đang mơ.

Luật pháp hình như chưa hoàn thiện lắm.

Chỉ lát sau đã có cuốn hôn thú trong tay.

Thiếu gia ôm eo tôi: "Giờ về nhà cho họ một bất ngờ."

Tôi ngây người nhìn anh.

Lại nhìn tờ hôn thú.

Gật đầu mơ hồ: "Vâng."

Anh định cùng về.

Tôi ngăn lại: "Anh lo chuẩn bị đám cưới đi. Tôi cần bàn về quyền nuôi Đoàn Đoàn."

Anh cũng bận, đưa tôi đến cổng rồi hỏi: "Em tự giải quyết được không?"

Tôi gật đầu cười: "Được ạ."

44

Xe anh đi khuất.

Tôi cất hôn thú dưới đáy túi.

Về nhà, tôi bảo Hà Gia Tuấn: "Hay mình thẳng tiến Hong Kong?"

Anh đáp: "Bố mẹ cũng nói vậy."

Trưa đó, chúng tôi bay sang Hong Kong.

Tôi nhắn Thiếu gia: "Em bị ép sang Hong Kong rồi. Không biết họ tính gì."

Rồi tắt máy.

Buồn bã nhìn cảnh vật bên ngoài.

Đến giờ, hai người này là khó xử nhất.

Như đã nói, địa vị chính thất của Hà Gia Tuấn tôi sẽ không thay đổi.

Nên tốt nhất là chuồn khỏi nội địa.

45

Để tránh rắc rối, chúng tôi làm thủ tục kết hôn ở Hong Kong trước.

Hai bên chuẩn bị lễ cưới.

Đang thử váy cưới thì thấy Hà Gia Tuấn mặt mày khó đứng ngoài gọi điện.

Ít khi thấy anh như vậy, chắc có chuyện chẳng lành.

Nhưng khi vào, anh lại tỏ ra bình thường.

Đám cưới diễn ra nhanh chóng.

Suốt thời gian đó, Thiếu gia không liên lạc.

Liệu anh đã từ bỏ rồi chăng?

Dù sao tay anh cũng không dài đến thế.

Xong đám cưới, chúng tôi về Mỹ.

Sự nghiệp cả hai đều ở đó.

Tương lai sẽ về nước kế thừa gia nghiệp.

Nhưng trẻ thì nên ra ngoài phấn đấu.

46

Về đến nhà, cảm giác thân thuộc khiến lòng ấm áp.

Mọi thứ trở lại quỹ đạo.

Chuyện kết hôn với Thiếu gia như một giấc mơ.

Trong mơ, anh không mảnh vải che thân, quyến rũ tôi làm đủ trò.

Tỉnh dậy, lòng trống rỗng.

Như chưa m/ua được chiếc túi hàng hiệu mong ước.

Cứ ngứa ngáy khó chịu.

Nhớ nhung.

Và vô cùng tiếc nuối.

47

Một ngày, đang lái xe đi làm.

Bỗng ở bãi đỗ xe, có người bịt miệng khiến tôi ngất đi.

Trong lòng lo/ạn cả suy nghĩ.

Tỉnh dậy thấy mình trong căn phòng lạ.

Thiếu gia ngồi bên cạnh, lặng lẽ quan sát.

Tôi toát mồ hôi lạnh: "Chuyện gì thế này?"

Anh cười.

Nụ cười khiến tôi mê muội.

Đẹp đến nao lòng.

48

Anh nhẹ nhàng vuốt cằm tôi: "Em đang ở trên đảo hoang này."

Tôi ngoảnh nhìn cửa kính - biển mênh mông trước mặt.

Càng kinh ngạc.

Anh cúi xuống hôn khóe môi.

Lúc này đâu còn nghĩ được gì.

Ch*t cũng phải ăn anh chàng đẹp trai này đã...

...

49

Thiếu gia và Hà Gia Tuấn, mỗi người một vẻ.

Nhưng đều khiến tôi thỏa mãn.

Quả không nhầm người.

Năng lực rất tốt.

Xứng đáng.

Tôi nép vào ng/ực anh.

Ngại ngùng.

Còn giảng giải: "Họ ép em sang Hong Kong, em không chống cự được."

"Anh ta giám sát, giam lỏng em. Tưởng cả đời không gặp lại anh, ai ngờ..."

"Được ở bên anh dù chỉ thoáng qua, em ch*t cũng mãn nguyện. Sẽ nhớ anh mãi."

50

Thiếu gia bình tĩnh.

Giọng trầm khàn gợi cảm: "Em còn định rời xa anh?"

Tôi giả bộ tội nghiệp: "Không phải em muốn đi, mà anh ta sẽ giam lỏng em. Anh ta nóng nảy, không như anh điềm đạm."

Anh thương xúc hôn tôi.

Tôi vô cùng thích thú.

Định biến anh thành "ngoại thất".

Vị anh quá tuyệt.

Thi thoảng gặp cho thêm phần kí/ch th/ích.

51

Anh cười khẽ bên tai: "Em vẫn chưa hiểu sao?"

"Người giam cầm em chính là anh."

Ánh mắt hài lòng: "Đồ dối trá này, chỉ khi treo lên tường hoặc ở đảo hoang mới chịu ngoan."

Anh xoa má tôi: "Ở đây hầu chồng nhé..."

"Cái miệng dối gian này nên dùng vào việc khác, ví dụ..."

Tiếng cười vui mà rùng rợn.

Tôi sợ hãi nhưng vẫn cười gượng: "Anh... đùa đấy à? Không vui lắm."

52

Anh đưa điện thoại cho tôi xem trang cá nhân.

Nói: "Anh sai người cầm điện thoại em đi khắp thế giới."

"Mọi người sẽ nghĩ em đi/ên rồ đi du lịch."

"Khi Hà Gia Tuấn phát hiện em bị b/ắt c/óc..."

Nụ cười lạnh lẽo: "...thì em đã có bầu với anh rồi."

"Anh ta chế nhạo anh đến muộn, khoe đã có con. Nhưng ai chẳng đẻ được? Mình cũng đẻ một đứa nhé?"

Tôi gượng gạo gật đầu: "Em đâu cần bị giam, vì đã tự nguyện vào lồng tình yêu của anh rồi. Được ở bên anh, em vui lắm."

53

Anh thưởng một nụ hôn: "Sinh con cho chồng nhé. Khi con ra đời, ta sẽ tổ chức đám cưới."

Lên kế hoạch: "Sẽ gửi thiệp mời anh ta."

"Đám cưới thiếu mặt anh ta thì không trọn vẹn."

Tôi: ...

Có từ chối được không?

C/ứu với!

Gặp phải người bệ/nh hoạn rồi!

Hà Gia Tuấn, mau đến c/ứu em!

Có một gã đi/ên còn hơn cả anh xuất hiện rồi!

(Hết)

Danh sách chương

3 chương
22/10/2025 10:12
0
22/10/2025 10:11
0
22/10/2025 10:09
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận
Báo chương xấu