Vẫn là muốn nhân lúc không có người ngoài mà nói chuyện kỹ với tôi?
Nhưng tôi rất hài lòng với hành động này.
Xét cho cùng, đây chỉ là chuyện giữa tôi và anh ta, tôi không muốn có người thứ ba xen vào.
Cố Nguyên Lê cân nhắc mở lời, nhưng vẫn đang biện minh cho bản thân:
"Trước đây hai người không có chút bất hòa sao, anh thấy không ổn.
"Nghĩ rằng vợ chồng vốn là một thể, nên anh đã thay em xin lỗi cô ấy.
"Lại thấy cô ấy rất thích chiếc vòng tay quà tặng này, nên anh tặng luôn cho cô ấy."
Lý do tệ hại quá!
Tôi bật cười:
"Cố Nguyên Lê, khi nói những lời này, anh không thấy buồn cười sao?"
Anh ta im lặng, trầm tư rất lâu.
"Em quá mạnh mẽ rồi."
Đây là câu đầu tiên Cố Nguyên Lê nói với tôi sau khi suy nghĩ nghiêm túc.
Không phải giải thích, cũng chẳng phải xin lỗi.
Mà là lời trách móc dành cho nạn nhân vô tội chưa từng làm sai điều gì như tôi.
"Anh là đàn ông, là trụ cột trong nhà.
"Nhưng dù ở nhà hay ngoài xã hội, anh luôn bị em áp đảo, trong lòng anh cũng không dễ chịu.
"Vì vậy, khi có người phụ nữ khác ngưỡng m/ộ anh, anh thừa nhận lòng tự trọng của mình được thỏa mãn.
"Nhưng từ đầu đến cuối, anh chỉ xem cô ta như trò giải trí, chưa từng có hành động quá giới hạn nào.
"Anh chưa từng yêu cô ta, người anh yêu duy nhất chỉ có em."
Anh ta nói lắp bắp từng câu.
Rõ ràng là người phạm lỗi, nhưng trông anh ta còn oan ức hơn cả tôi.
Tôi hỏi anh ta:
"Anh cho rằng tôi mạnh mẽ? Vậy tại sao trước giờ anh chưa từng nói với tôi?"
Cố Nguyên Lê há hốc mồm, nhưng không thể trả lời.
Tôi cười lạnh, vạch trần bộ mặt thật của anh ta:
"Để tôi nói cho anh biết lý do. Vì anh không thể nói.
"Năng lực của tôi vượt trội hơn anh rất nhiều, quyết sách của tôi cũng hiệu quả hơn anh gấp bội.
"Mà sự thể hiện năng lực và kiên định thực thi quyết sách, không thể tách rời khỏi cái gọi là 'mạnh mẽ'.
"Chính nhờ sự mạnh mẽ này của tôi, cuộc sống gia đình ta mới khá giả hơn.
"Một mặt anh cần lợi ích từ sự mạnh mẽ của tôi.
"Mặt khác lại cho rằng, sự mạnh mẽ đó đã phá hỏng thứ lòng tự trọng vô dụng, đáng thương và dễ bị kích động của anh.
"Cố Nguyên Lê, anh đúng là kẻ đạo đức giả."
Chồng tôi, anh ta có thể có khuyết điểm, nhưng không thể khiến tôi thấy gh/ê t/ởm.
15
Cuộc nói chuyện lần trước không đem lại kết quả gì.
Tờ thỏa thuận ly hôn gửi đi cũng bị Cố Nguyên Lê x/é nát.
Tôi đành phải bàn bạc với luật sư để chuẩn bị khởi kiện ly hôn.
Nhưng chứng cứ chứng minh hôn nhân đổ vỡ thực sự quá khó thu thập.
Thành thật mà nói, tôi còn cảm thấy may mắn vì Cố Nguyên Lê chỉ có dấu hiệu ngoại tình chứ không có khuynh hướng b/ạo l/ực.
Nếu không, có lẽ chưa kịp thu thập đủ chứng cứ thì tôi đã bị anh ta h/ành h/ung đến ch*t rồi.
Cố Nguyên Lê vẫn đang tìm mọi cách để hòa giải với tôi.
Tôi chỉ lạnh lùng nhìn anh ta nịnh nọt, như đang xem một chú khỉ lố bịch.
Xem khỉ thì chỉ để giải trí thôi, chứ không thể đến gần, nếu không sẽ bị cào xước.
Tối hôm đó, Cố Nguyên Lê không đến quấy rầy tôi nữa.
Tôi đang vui vẻ hưởng thụ sự yên bình thì bỗng nhận được một bức ảnh.
Từ số lạ gửi đến.
Là ảnh giường chiếu.
Tôi xem kỹ mãi.
Mãi sau mới nhận ra, nhân vật chính trong ảnh là Cố Nguyên Lê và Lý Văn Y.
Không trách tôi nhìn không ra, bởi nhân vật trong ảnh quá phóng khoáng.
Ban đầu tôi còn tưởng là tin nhắn rác quảng cáo website đen.
Xem ảnh thì đủ biết hai người họ đã làm những chuyện nên làm rồi.
Nhìn xem, vận may của ta thật tốt, buồn ngủ lại có người đưa gối.
Bằng chứng hôn nhân đổ vỡ không phải đã có trong tay sao?
Tôi lưu lại bức ảnh, gửi ngay cho luật sư.
Quay đầu lại thấy cùng số đó gửi tin nhắn:
【Đừng kéo dài nữa, ly hôn đi, anh ấy không còn yêu chị rồi.】
Tôi copy số điện thoại vào WeChat tìm ki/ếm, quả nhiên hiện ra trang cá nhân của Lý Văn Y.
Không biết Cố Nguyên Lê đã miêu tả với cô ta thế nào.
Cô ta lại tưởng người không chịu ly hôn là tôi?
Lý Văn Y đã nhảy múa trước mặt tôi như vậy, không trả lời thì thất lễ quá.
Thế là tôi nhắn lại cô ta một câu:
【Mặt mũi nào mà dám gửi ảnh. Sao? Đồ chơi nhỏ này làm anh ta sướng lắm hả?】
Sau đó nhanh chóng block số đó.
Tôi không muốn tốn thời gian cãi nhau với cô ta, thật hạ thấp phẩm giá.
Thành thật mà nói, xảy ra chuyện này tôi còn thấy vui.
Một là vì Cố Nguyên Lê là bên có lỗi, tôi chắc chắn sẽ được chia nhiều tài sản chung hơn.
Số tiền được chia thêm đủ để tôi đặt làm mấy bộ trang sức đỉnh cao.
Hai là vì tôi tin sau chuyện này, Cố Nguyên Lê sẽ không còn mặt mũi nào xin tôi tha thứ nữa.
Việc ly hôn chắc sẽ thuận lợi hơn.
16
Sáng hôm sau mở rèm cửa, tôi thấy bóng dáng quen thuộc dưới lầu.
Là Cố Nguyên Lê.
Anh ta đứng đó như một cái bóng.
Trời đang mưa, anh ta không che ô, ướt sũng cả người.
Trông như con rối giấy ướt nhẹp vừa được vá víu lại.
Tôi không thèm để ý đến màn trình diễn nghệ thuật của anh ta, chỉ yên lặng ăn sáng.
Mưa mãi đến trưa mới tạnh, tôi cũng đói bụng, định ra ngoài ki/ếm đồ ăn.
Xuống lầu mới phát hiện, Cố Nguyên Lê vẫn đứng đó.
Như cây gậy vướng víu.
Thấy tôi xuống lầu, anh ta vội vàng bước đến định nắm tay tôi.
Tôi không giãy giụa, chỉ liếc anh ta một cái.
Ánh mắt này hẳn anh ta rất quen thuộc.
Trước đây khi phát hiện bạn trai cũ ngoại tình, tôi cũng có biểu cảm như vậy.
Như đang nhìn một đống rác.
Sau đó chưa đầy nửa ngày, tôi đã chia tay người bạn trai đó.
Cố Nguyên Lê buông tay tôi ra, nhìn tôi đầy nịnh nọt.
"Lý Văn Y nuôi ý đồ không nên có, anh đã sa thải cô ta rồi."
Tôi cười, hỏi anh ta:
"Lý Văn Y bị trừng ph/ạt rồi, thế còn anh? Hình ph/ạt anh tự đặt ra cho mình là gì?"
Chương 6
Chương 7
Chương 7
Chương 10
Chương 7
Chương 7
Chương 7
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook