Cô Gái Ốc Đồng là Bạch Tuộc

Chương 5

22/10/2025 08:54

Tôi còn có thể giữ anh bên mình bao lâu nữa đây?

Đang mải miết suy nghĩ vẩn vơ, bỗng anh đã ôm tôi vào lòng.

Anh bước từng bước chậm rãi về phía phòng tắm.

"Anh sẽ chứng minh cho em thấy."

8

Tôi được anh bế vào phòng tắm, hơi nước ấm áp đã bắt đầu tỏa khắp không gian.

Trong không khí phảng phất mùi hương biển quen thuộc khiến người ta thư giãn.

"Đợi đã," tôi chống tay vào ng/ực anh đang áp sát, tim đ/ập thình thịch như trống đ/á/nh, "em còn chưa nói xong!"

Đôi mắt màu vàng cam ánh kim lóe lên vẻ bối rối, nhưng anh vẫn ngoan ngoãn dừng lại.

Hơi nước bốc lên nghi ngút tiếp thêm can đảm cho tôi, "Không được thao túng suy nghĩ của em, cũng không được nói mình là thú cưng nữa!"

"Anh không có." Anh ngây thơ nhìn tôi.

"Anh đã nói rồi, những người yêu nhau luôn ảnh hưởng lẫn nhau."

Hơi nóng khiến lòng tôi bừng bừng, "Em... em nào có đồng ý làm người yêu anh?"

Đôi mắt phi nhân của anh thoáng hiện sự bối rối, "Suy nghĩ của em rất rõ ràng, em cũng khao khát anh, muốn có anh——"

Anh nghiêng đầu, mái tóc đen mềm mại rủ xuống, "Hơn nữa, em nhặt được anh, nuôi anh, gọi anh là bé cưng. Theo định nghĩa của loài người, anh đúng là thú cưng của em."

Vẻ mặt đầy lý lẽ của anh khiến tôi nghẹn lời.

Nói không thông với mấy đứa sinh vật biển sâu này!

"Tóm lại là không được!"

"——Được thôi." Anh dễ dàng nhượng bộ. Tôi còn định nói thêm điều gì, nhưng anh đã áp sát dùng cách nguyên thủy nhất để ngăn lời tôi.

Khi môi anh chạm vào tôi, anh rên lên khoái cảm như chú cún con vui sướng.

Đó là một nụ hôn vụng về.

Nhưng tốc độ học hỏi của anh nhanh kinh ngạc, chẳng mấy chốc, bản năng chiếm đoạt và tính xâm lược vốn có trong anh đã chiếm thế thượng phong.

Tôi bắt đầu choáng váng, như đang chìm vào vùng biển sâu ấm áp mà đầy hiểm nguy.

Nước nóng không ngừng xối lên cơ thể chúng tôi.

Bàn tay anh lướt dọc sống lưng tôi, bắt chước cách massage bằng xúc tu trước đây, nhưng lại mang đến cảm giác hoàn toàn khác biệt khiến người ta rạo rực.

"Vẫn dùng xúc tu tiện hơn." Anh thì thầm bên môi tôi phàn nàn, rõ ràng không hài lòng với cơ thể con người.

"Không, không được!" Tôi tỉnh táo ngay lập tức, h/oảng s/ợ ngắt lời, "Cấm đấy!"

Anh chớp mắt, tôi vội dùng nụ hôn bịt miệng sự phản kháng của anh.

Tôi nghe thấy giọng nói tựa tiên nước của anh vang lên cùng tiếng cười khẽ, "Sao không thử nhỉ? Biết đâu em sẽ thích——"

Tôi giãy giụa, "Không thể! Con người chỉ có hai tay thôi!"

Tiếng thở dài của anh thoáng chút tinh quái, "Ừ thì vậy."

Một cánh tay vòng sau eo tôi siết ch/ặt âm thầm, ép tôi sát hơn vào người anh.

Còn bàn tay kia chậm rãi, đầy dò xét luồn dọc theo xươ/ng sống tôi đi xuống.

Đúng là không xin phép thêm bất kỳ xúc tu nào.

Nhưng—— cảm giác vuốt ve trên da thịt tôi lại mềm mại và linh hoạt hơn cả ngón tay con người.

Mang theo sức nóng và sự chiếm hữu đáng kinh ngạc, từng đường nét cơ bắp và xươ/ng cốt tôi được vẽ lên tỉ mỉ.

Tôi không kìm được r/un r/ẩy, ngón chân co quắp.

"Sao em không thích xúc tu của anh?" Giọng anh trầm ấm vang lên cùng lúc với niềm khoái cảm.

"Nó không bị giới hạn bởi hình dạng, có thể khám phá những nơi mềm mại nhất——"

"Cũng có thể cứng rắn vô cùng."

Vô số gờ nhỏ mềm mại, mang theo hơi ẩm nồng nàn và lực hút đáng kinh ngạc.

Thậm chí như có ý thức riêng, đang vui vẻ khám phá từng phản ứng của tôi.

"Bé cưng——"

Tôi nghẹn ngào, không phân biệt nổi đó là lời anh nói hay tiếng vọng trong tâm trí mình.

"Em thật sự không muốn sao?"

9

Kể từ khi hóa thành hình người, thời gian như trôi nhanh hơn.

Anh đảm nhiệm hết việc nhà và bữa ăn hàng ngày.

Có lẽ nhờ sự trợ giúp của xúc tu nên tốc độ làm việc nhà của anh nhanh kinh ngạc.

Mỗi lần xong việc lại ngồi chờ tôi khen với vẻ mặt hãnh diện.

"Bé cưng ngoan lắm."

Tôi xoa đầu anh, cũng bí mật vuốt ve chiếc xúc tu đang đòi khen.

Chẳng mấy chốc đã đến ngày tôi bảo vệ luận văn.

Có lẽ nhờ hải thần phù hộ, vị viện trưởng vốn hay gây khó dễ bỗng nhiên tán dương bài luận của tôi.

Tốt nghiệp đã trong tầm mắt rồi!

Tôi hào hứng chạy khỏi giảng đường, suýt nữa đ/âm phải một bức tường.

À, không phải tường.

Là một gã khổng lồ vạm vỡ.

"Cá nhà táng?" Tôi kinh ngạc nhìn gã đàn ông cơ bắp cuồn cuộn trước mặt.

Hắn cao gần hai mét, cơ bắp nổi lên như tòa tháp di động.

Đôi mắt màu xanh lục âm u toát lên vẻ tĩnh lặng uy nghiêm.

Hắn cúi xuống, ánh mắt mang chút nghi hoặc, "Sao cô biết nguyên hình của tôi?"

Đại ca!

Ông đang nói cái gì thế!

Trên áo phông của ông không phải in hình con cá nhà táng sao!

——Mấy đứa sinh vật biển sâu hóa người đều có body đỉnh thế này sao!

"Trên người cô có mùi vị biển sâu."

Giọng hắn như tiếng vọng cổ xưa, "Là hắn phải không?"

Tôi sợ hãi lùi lại một bước, "Ông... ông nói gì, tôi không biết——"

Hắn bình thản nhìn tôi, "Con người không thuộc về biển sâu."

"Hắn đang ở đâu?"

Tôi gắng gượng lấy lại bình tĩnh, "Tôi sẽ không nói cho ông."

Đôi mắt xanh thẫm quan sát tôi một lúc, rồi hắn chậm rãi nói, "——Loài người thật ng/u ngốc."

"Đợi đến khi hắn kéo cô xuống biển sâu, trong bóng tối và tịch mịch vĩnh hằng chỉ còn lại sự chờ đợi vô tận, lúc ấy cô còn kiên trì được không?"

Cá nhà táng xắn tay áo lên, để lộ cánh tay đầy vết thương chằng chịt gh/ê r/ợn.

"Cô đã từng thấy hình dạng thật sự của hắn chưa? Cô chỉ có thể chấp nhận hình dạng con người của hắn, thậm chí không dám hỏi thẳng."

"——Các ngươi gọi thứ tình cảm này là tình yêu sao?"

Một âm thanh chói tai như kim đ/âm xuyên vào n/ão tôi.

Nỗi sợ hãi vô cớ và sự khó chịu cực độ khiến tầm nhìn tôi tối sầm lại, những vết s/ẹo kinh dị kia biến thành cảnh tượng biển sâu không tên trong mắt tôi.

Tim tôi thắt lại, gần như thốt lên, "Em đâu có thích anh!"

Âm thanh chói tai đột ngột dứt.

Tôi nghe thấy sự tĩnh lặng khủng khiếp của biển sâu.

"Không—— thích?"

Tôi cứng đờ quay đầu lại.

Đôi mắt vàng cam kia đã tắt lịm mọi ánh sáng, chỉ còn lại ngọn lửa gi/ận dữ tận đáy sâu.

10

Lẽ ra tôi nên lùi bước.

Nhìn anh từng bước tiến lại gần, tôi chậm chạp nghĩ.

Nhưng đôi chân tôi như dính ch/ặt tại chỗ, chỉ có thể đứng nhìn bóng anh trùm lên toàn thân mình.

Danh sách chương

4 chương
08/09/2025 16:24
0
22/10/2025 08:54
0
22/10/2025 08:53
0
22/10/2025 08:52
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu