Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
「Một nửa của chú, một nửa của cháu, hôm nay xem ai nằm xuống trước đây?」
Bác cả dâu ngừng tay, im bặt.
3
Bà ta lủi thủi chạy ra đầu ruộng, hạ giọng thì thào: "Con bé Phụ Tuyết này có gì đó m/a mãnh lắm."
"Sao thế?"
Bác cả dâu khoa tay múa chân: "Cục gạch xanh to thế này, nó dùng tay không bẻ đôi được đấy!"
"Hay là đụng phải cao thủ rồi?"
Bác cả nheo mắt liếc nhìn tôi. Tôi khoác bao tải, nhe răng cười toe toét với ông ta từ xa, bị mẹ tôi vả một cái khiến phải rụt cổ lại.
Bác cả cười lạnh: "May mắn thôi, đồ vô dụng như hai đứa chúng mày, đẻ ra được giống gì tốt?"
"Bà cũng đừng quá trớn, mai nhà người ta đến xem mặt, nếu ưng nó thì ta vớt được năm mươi triệu đấy!"
Bác cả dâu gật gù: "Biết rồi biết rồi."
Trời đã xế chiều, đến giờ cơm chiều.
Bác cả dâu sai mẹ tôi về nấu ăn. Đương nhiên, bà ta chỉ đứng ra hô hào, còn mẹ tôi là người thực hiện.
Tôi lon ton đuổi theo: "Cháu phụ một tay nhé?"
Bác cả dâu liếc tôi ánh mắt ngập ngừng, vẫy tay lia lịa: "Không cần đâu, cháu ra giúp bố bẻ ngô đi, việc bếp núc mẹ cháu một mình lo được!"
Tôi nhoẻn miệng cười tiễn hai người về. Đầu ruộng chỉ còn lại bác cả giám sát, bố tôi làm việc và tôi lượn lờ khắp nơi.
Nụ cười dần ng/uội lạnh.
Từ lúc về quê đến giờ mới năm tiếng đồng hồ.
Nhà bác cả đã ch/ửi bố mẹ tôi 35 câu, chế giễu 70 lần, toan đ/á/nh đ/ập 6 phen.
Trước giờ tôi chưa về quê, không hiểu sao cứ nhắc đến quê là bố mẹ lại rùng mình.
Giờ thì tôi hiểu rồi.
Bị đ/á/nh đến nhụt chí, m/ắng đến nhát gan.
Không một chút ấm áp, chỉ có vô vàn bóc l/ột toan tính.
Đã vậy, tôi cũng chẳng cần giữ thể diện cho họ.
Nhìn bóng lưng bác cả dâu khuất sau con đường, tôi xắn tay áo vác cuốc.
Tiến đến hai gò đất nhỏ giữa cánh đồng.
"Bác ơi, m/ộ ai thế ạ?"
Bác cả ngửng cổ lên, đầy tự hào: "Ông bà nội cháu đấy."
Ồ, chính là hai cụ thiên vị, xúi bác cả bóc l/ột bố tôi đó mà.
"Chán nhỉ, hai cụ nằm đây mấy chục năm buồn thiu!"
"Nào, cháu gái lần đầu về quê, dẫn hai cụ đi dạo chơi!"
Vừa dứt lời, lưỡi cuốc vung lên.
Trước khi bác cả kịp phản ứng, tôi đã đào sâu một mét.
Suýt nữa thì lật tung nấm m/ộ!
"Mày làm cái quái gì thế!!!"
Bác cả gầm lên, chạy tới ngăn cản.
4
Tôi vác cuốc bỏ chạy, lao đến ngôi m/ộ khác tiếp tục đào bới.
Bác cả đ/ập đùi đành đạch, lại đuổi theo.
Nhưng tôi ranh thế nào? Bao năm trèo tường ném phân, làm sao bắt được tôi?
Ông đuổi tôi chạy, ông thở tôi đào.
Chưa đầy mười phút, ông chưa chạm được vạt áo tôi mà m/ộ ông bà đã bị san phẳng.
Bác cả đỏ hoe mắt: "Mày không biết đây là m/ộ tổ, là phong thủy nhà mình sao?"
Hừ, phong thủy nhà mày chứ đâu phải nhà tao, tao đâu có đ/au!
Vứt cuốc, tôi ôm một đống thân ngô đến.
Xếp xong hét to: "Bác đừng sốt ruột, cháu có cách c/ứu!"
"Người ta bảo m/ộ tổ bốc khói xanh thì gặp đại phúc, bác xem nhé!"
Nói rồi rút bật lửa đ/ốt đống thân ngô.
Thân ngô khô gặp lửa bùng ch/áy, lập tức bao trùm hai nấm m/ộ.
"Bác ơi xem kìa, ông bà ch/áy rồi!"
"Thế này còn hơn khói xanh, bác chuẩn bị hưởng phúc đi ạ!"
Bác cả trợn mắt, há hốc mồm, người cứng đờ ngã vật ra sau.
Thế mà ngất vì tức?
Mấy chục tuổi đầu rồi, sao yếu đuối thế?
Vô tình thay, ông ta đ/ập đầu vào viên gạch tôi bẻ nãy giờ.
"Rắc" một tiếng, lần này ngất thiệt rồi.
Bố tôi cúi đầu chạy tới, sốt ruột nói: "Con chạy đi, cứ bảo bố làm!"
Tôi phủi đất trên người, dập tắt đám ch/áy.
Chạy làm gì?
Trò chơi mới bắt đầu, tôi còn chưa thỏa chí!
Đây mới là màn đầu, trong nhà còn bác cả dâu đang chờ tôi thăm hỏi, sao đi được?
À phải, nghe nói bà ta b/án tôi phải không?
Tôi phải xem ai muốn ch*t sớm đây.
"Bố yên tâm, về nhà thôi!"
Bố tôi ngập ngừng: "Còn bác..."
"Yên tâm, chưa ch*t đâu!"
Cái nắng 36 độ với cơn tức ngất xỉu, có là gì!
5
Lững thững về đến nhà bác cả.
Mẹ tôi đang hì hục nấu nướng trong bếp.
Bác cả dâu ngồi phòng khách bật điều hòa nhấm nháp hạt dưa.
Thỉnh thoảng hét sang: "Lục Vân này, tranh thủ giặt quần áo đi, nhớ giặt tay đấy!"
Mẹ tôi im lặng ngâm đồ bẩn vào chậu.
Bác cả dâu hài lòng.
Nhổ vỏ hạt dưa bình phẩm: "Mày biết điều đấy, nhưng con nhà mày hư lắm!"
"Đi ở ngoài về thành du côn rồi, dám cả cãi cả tao!"
"Nhưng mày yên tâm, tao mai mối cho nó nhà gia thế lắm, đủ sức uốn nắn."
Đang lên giọng thì chị họ từ phòng ngủ bước ra.
Tóc rối bù, mặc đồ ngủ, cáu kỉnh quát: "Mẹ! Sao chưa ăn cơm?"
Bác cả dâu vứt hạt dưa, quát sang bếp: "Lục Vân! Làm nhanh lên!"
"Không nghe con tôi đói rồi à? Lề mề nữa xem có ăn đò/n không!"
Quay lại dịu giọng dỗ con gái: "Con về ngủ tiếp đi, cơm chín mẹ gọi."
Chị họ không động: "Nghe nói mẹ mai mối cho Phụ Tuyết? Con còn đ/ộc thân đây, sao chẳng thấy mẹ lo?"
Bác cả dâu hạ giọng: "Tưởng gì tốt đẹp? Toàn đồ gia bạo... Ki/ếm tiền trả n/ợ cho con trai mẹ thôi!"
"Mai con ra ngoài chơi sớm, đừng để họ thấy mặt."
"Bị vướng vào thì khổ cả đời!"
Chị họ hài lòng, vặn mình lên lầu.
Bác cả dâu quay ra thấy tôi trong sân, mặt lạnh tanh.
"Hai đứa về làm gì? Bác cả đâu?"
Tôi gãi đầu cười ngây: "Bác ấy ngủ say ở ruộng rồi, cháu thấy bác ngủ ngon nên không nỡ đ/á/nh thức."
Chương 1
Chương 15
Chương 11
Chương 13
Chương 5
Chương 16
Bình luận
Bình luận Facebook