Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
“Đây là chút tấm lòng của tôi, Tống Tống, cậu nhận đi mà.” Trần Y Y ánh mắt lấp lánh nhìn tôi.
Tôi vẫn không nhận, chỉ mỉm cười nhìn cô ta.
“Tôi để lên bàn cho cậu rồi đó.” Trần Y Y đặt thỏi son xuống, ánh mắt lóe lên vẻ toan tính, kéo tay tôi nói, “Tống Tống, cuối tuần này hai đứa mình đi shopping đi, tôi chưa từng được đi chơi cùng cậu bao giờ.”
Tôi cười gật đầu: “Được thôi.”
Khi Trần Y Y đi lấy nước, Đổng Ngọc Nhiên và Triệu Noãn đến hỏi tôi: “Tống Tống, sao cậu lại đồng ý đi chơi với ả ta?”
Tôi thì thầm vài câu bên tai hai người, Đổng Ngọc Nhiên và Triệu Noãn gật đầu: “Ừm.”
…
Thứ bảy, tôi và Trần Y Y gặp nhau tại trung tâm thương mại đã hẹn.
Tôi không m/ua gì nhiều, ngược lại Trần Y Y chất đầy túi xách.
Cô ta xách lỉnh kỉnh đồ đạc thở dài: “Mệt quá, Tống Tống, mình ki/ếm chỗ nghỉ chút đi.”
Tôi liếc nhìn đồng hồ: “Về ký túc xá nghỉ đi.”
“Nhưng từ đây về trường xa lắm, tôi mệt lắm rồi.” Trần Y Y uể oải, “Tối nay tôi không muốn về ký túc, tìm quán trọ nào đó nghỉ qua đêm đi, tôi chưa từng ở ngoài bao giờ.”
Cô ta nhìn tôi đầy mong đợi: “Thật gh/en tị với cậu, nhà ngay thành phố, nghỉ lễ là về được. Không như tôi, suốt ngày quanh quẩn ký túc.”
“Quán trọ sao ở được? Vô khách sạn đi.” Tôi đề nghị.
Trần Y Y sáng mắt: “Thật á?”
“Ừ, cậu mang CMND rồi chứ? Đi thôi.” Tôi vẫy taxi.
Tới nơi, tôi đứng im chờ.
Trần Y Y lần lữa rút CMND, không chịu đưa ngay: “Tống Tống, khách sạn một đêm tới 400 tệ, đắt quá.”
Tôi cười: “Chỉ một đêm thôi mà.”
Trần Y Y như dồn hết dũng khí, nghiến răng đưa CMND và đặt cọc 100 tệ.
Tổng cộng 500 tệ.
Chắc cô ta đ/au xót lắm.
10
Đưa Trần Y Y lên phòng xong, tôi định về.
Cô ta níu tôi lại: “Tống Tống, tôi sợ ở một mình, cậu ở lại đi.”
Tôi rút tay ra: “Không đâu, Ngọc Nhiên và Tiểu Noãn vừa nhắn đang đợi dưới lầu. Tôi về đây.”
Trần Y Y sửng sốt: “Hai người đó tới rồi? Cậu bảo họ chỗ này sao?”
Tôi gật đầu: “Đúng vậy.”
Rồi ngây thơ hỏi: “Sao à?”
Trần Y Y thoáng lộ vẻ tức gi/ận nhưng kịp kìm lại.
Cô ta gần phát khóc: “Tôi đã bảo ở quán trọ là được, cậu cứ ép vô khách sạn. Tôi tưởng cậu ở lại mới đồng ý. 400 tệ một đêm, giờ tôi chẳng còn xu nào.”
“Không tiền sao không về ký túc, cứ đòi ở ngoài?” Tôi trợn mắt, bước ra.
Tôi cùng Đổng Ngọc Nhiên và Triệu Noãn núp gần đó. Khoảng nửa tiếng sau, Cố Ngôn Tri xuất hiện.
Anh ta gọi Trần Y Y xuống trả phòng.
Nhưng đã nhận phòng thì không hủy được.
Cố Ngôn Tri quát ầm lên: “Ai cho mày dẫn nó tới chỗ đắt đỏ thế này?”
Trần Y Y nức nở: “Khương Tụng bảo thế, tôi tưởng cô ấy ở lại.”
“Tao chỉ còn 500 tệ, giờ…” Cố Ngôn Tri đành nuốt gi/ận vì thể diện.
Trần Y Y hỏi: “Giờ tính sao?”
“Còn cách nào? Không hoàn tiền thì đành ở thôi.” Anh ta nắm tay Trần Y Y kéo vào thang máy.
Tôi chụp vài tấm ảnh lưu lại.
Đổng Ngọc Nhiên và Triệu Noãn bên càm ràm:
“Lúc nãy lễ tân nhìn hai người họ như đang xem trò hề.”
Triệu Noãn hỏi: “Sao Trần Y Y lại dẫn cậu tới đây thuê phòng?”
“Cô ta và Cố Ngôn Tri đã tính kế để anh ta ngủ với tôi, chụp ảnh làm bằng chứng. Như vậy nhà tôi không thể rút vốn, bọn họ mới có tiền.”
Vốn tưởng nhà họ Cố sẽ tìm nhà đầu tư khác, không ngờ dùng th/ủ đo/ạn hèn hạ thế.
Sống lại kiếp này, từng hành động của họ tôi đều không bỏ qua.
Đổng Ngọc Nhiên ch/ửi: “Đôi chó má, không ra thể thống gì!”
Triệu Noãn giọng đầy kh/inh bỉ: “Hai người đó giờ đang làm gì nhỉ?”
Ba chúng tôi nhìn nhau, cười hiểu ý.
…
Thứ hai đến trường, Trần Y Y lại nhai bánh mì hấp.
Cố Ngôn Tri cũng hết tiền, nhà anh ta sắp phá sản, nuôi thân còn khó nữa là nuôi Trần Y Y?
Cố Ngôn Tri lại tìm tôi xin lỗi:
“Tống Tống, em tha lỗi cho anh. Nhờ bác Khương đừng rút vốn nhé?
Công ty nhà anh sắp đổ vỡ rồi.”
Tôi ngạc nhiên: “Anh không phải đã đi với Trần Y Y rồi sao?”
Cố Ngôn Tri gi/ật mình, vội chối: “Ai nói thế? Không có!”
“Trần Y Y đã thừa nhận rồi, anh còn chối?” Tôi nhìn anh ta đầy gh/ê t/ởm bỏ đi.
Về phòng, chỉ có Trần Y Y.
Cô ta bất ngờ quỳ xuống:
“Tống Tống, c/ứu tôi. Không có cậu, tôi sắp ch*t đói rồi.”
Tôi giả vờ ngạc nhiên: “Cố Ngôn Tri bảo sẽ lo cho cậu mà? Giờ anh ta không cho cậu ăn sao? Sao tồi thế? Mọi người ca ngợi anh ta là người tốt, vậy mà bỏ mặc cậu. Chắc hắn đang lợi dụng cậu để gây sóng gió ki/ếm tiền đây mà.”
Tôi vờ vịt sáng mắt: “À, nhà họ Cố đang khủng hoảng, chắc hắn đang tạo scandal để hút vốn.”
11
Vừa dứt lời, chuông điện thoại Trần Y Y vang lên.
Xem biểu cảm biết ngay là Cố Ngôn Tri gọi.
Cô ta mặt xám xịt, lẳng lặng đi xuống.
Một lát sau, tôi nhận được clip từ Đổng Ngọc Nhiên.
Vẫn ở bể bơi, Cố Ngôn Tri và Trần Y Y cãi nhau.
“Trả lại tiền tao đưa trước đây!” Cố Ngôn Tri giơ tay đòi, mất hết vẻ cao ngạo.
Trần Y Y cũng gào lên: “Mày tự nguyện cho tao xài, giờ đòi lại à?”
Bình luận
Bình luận Facebook